“Yêu sách của dân” và miệng lưỡi của Quan.
Đăng lúc: Thứ ba - 11/12/2012 09:40 - Người đăng bài viết: bientap02Phản hồi về bài viết "Bài học về giải phóng mặt bằng ở một công trình trọng điểm rên địa bàn xã Văn Hóa" của tác giả Lương Duy Toản
Bài viết liên quan đã đăng:
1. Bài học về giải phóng mặt bằng ở một công trình trọng điểm trên địa bàn xã Văn Hóa
“Yêu sách của dân” và miệng lưỡi của Quan.
(Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả, không phản ánh quan điểm của Ban biên tập)
Nhìn về quê hương Lệ Sơn, tôi hiểu vì sao là thế hệ “trí thức” tiếp nối của Lệ Sơn vẫn coi chuyện làm quan là con đường của lựa chọn. Làm doanh nhân vất vả và mất nhiều thời gian quá… Có lẽ vì văn hóa và truyền thống, người dân vẫn phải co rúm như một con sâu khi đối diện với một quan, dù đó là ông Quan làng hay bà Quan huyện. Khác với tư duy của các dân tộc Âu Mỹ mà tôi được biết, lương của Ông quan làng bà Quan huyện lấy từ tiền thuế của dân thì dân là người chủ, trả lương cho anh chị để được anh chị phuc vụ.
Mấy ngày nay, trên trang báo làng đăng lại bài “Giải phóng mặt bằng và bài học của chúng ta...” của tác giả Văn Hoàng đăng trên báo Quảng Bình. Vì yêu quê hương và thương người thân nên dân Lệ Kiều nhảy vào bình luận comment rầm rầm. Ý kiến thì rất nhiều nhưng tập trung chủ yếu là không đồng ý với ý kiến tác giả bài báo khi kêu gọi dùng bạo lực để giải quyết vấn đề và bà PCT Tiến thì "Không thông minh" khi dùng từ ”Yêu sách” để nói về yêu cầu của người dân với chính quyền.
Theo tôi, các ý kiến của mọi người đưa ra chưa đúng hoàn toàn. Bà Tiến là "người rất thông minh" mà bằng chứng là nghe tin Bà là một người mà khi trẻ học hành cũng được nhưng bà ta đã chọn con đường làm quan và đang được làm quan. Thay vì làm một doanh nhân để đem lại công ăn việc làm cho nhiều người. Là một nhà kỹ nghệ để làm ra sản phẩm cho xã hội bà Quan Huyện này đã chọn con đường ít chông gai nhất nhưng giá trị mà bà tạo ra cho mình và gia đình mình không phải là nhỏ. Nói những gì mà mình nghĩ cũng là một giá trị mà không ai cũng có thể có được !
Từ khi học môn văn trong trường học cấp 2, Bà giáo của tôi có cắt nghĩa cho tôi rằng “Yêu sách” có nghĩa là "Đòi hỏi, bắt buộc phải đáp ứng điều gì", vì nghĩ là mình có quyền được hưởng. Xa quê hương, tôi không biết thực hư của câu chuyện về đền bù giải toả ở quê nhà. Người dân có được quyền yêu cầu các ”đầy tớ” làm những việc mà mình mong muốn và pháp luật yêu cầu hay không. Nhưng trong chuyện này tôi nghĩ bà PCT dùng từ này khi nói về những yêu cầu của người dân với chính quyền khi mất đất mất nhà, ruộng vườn cha ông để lại là cũng có ý đúng. Đáng lẽ ra, mọi người với văn hoá và truyền thống của mình nên co rúm lại như một con sâu thay vì không chịu di dời và còn đòi hỏi quyền lợi nữa chứ. Quan là cha là Mẹ, con cãi cha mẹ là con hư mà. Dân ngoan Quan thương ! dù là quan cách mạng.
Dân Lệ Kiều ở mọi nơi trong những ngày qua gọi điện gửi mail cho nhau ầm ầm nhằm tìm hiểu thông tin về phóng viên Văn Hoàng. Câu hỏi thì có nhiều nhưng tựu trung chủ yếu là Văn Hoàng là con cháu Cụ nào ? Già hay trẻ khi dám đề xuất chính quyền “đến một ngưỡng nào đó, nếu dân yêu sách quá đáng thì cần phải áp dụng các biện pháp mạnh mà chính quyền có sẵn trong tay”.Theo sự tưởng tượng của tôi, Văn Hoàng là một Ông già, là phóng viên chiến trường từ thời chống Mỹ nên trong dòng văn và suy nghĩ của anh ta vẫn còn mùi bom đạn mặc dù quê hương đã từ lâu im tiếng súng. Có người còn đặt câu hỏi Văn Hoàng là Thủ Tướng hay sao mà dám ra lệnh...! theo mình các Bác đừng quá bức xúc, Văn Hoàng là dân Văn chương nên rất thương người. Vì thương các quan hàng Tỉnh hàng Huyện, Xuân Thu Nhị Kỳ lặn lội cưỡi xe con về làng quê Lệ Sơn mấy lần một năm mà mãi 12 hộ dân vẫn không chịu nghe lời nên có vài lời búc xúc thôi. Còn dân Không nghe, Quan phải sai lính đánh, truyền thống xưa nay là vậy mà.! mà chưa đánh được thì doạ nạt cho đễ chứng tỏ quyền uy.
Cách đây mấy năm, dân Lệ Sơn tôi không ít người không hài lòng về những dự án xi măng, xây cầu khi họ nghĩ rằng ngôi làng nhỏ của chúng ta sẽ không bình yên như nó đã vốn có. Nỗi lo lắng đó bây giời đã trở thành hiện hữu. Mong rằng, súng không nổ và máu người không đổ. Văn Giang,Tiên Lãng là bài học mà Quan bà Nguyễn Thị Tiến, phóng viên ”diều hâu” Văn Hoàng nên nhìn lại.
Mong lắm thay !
1. Bài học về giải phóng mặt bằng ở một công trình trọng điểm trên địa bàn xã Văn Hóa
“Yêu sách của dân” và miệng lưỡi của Quan.
(Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả, không phản ánh quan điểm của Ban biên tập)
Nhìn về quê hương Lệ Sơn, tôi hiểu vì sao là thế hệ “trí thức” tiếp nối của Lệ Sơn vẫn coi chuyện làm quan là con đường của lựa chọn. Làm doanh nhân vất vả và mất nhiều thời gian quá… Có lẽ vì văn hóa và truyền thống, người dân vẫn phải co rúm như một con sâu khi đối diện với một quan, dù đó là ông Quan làng hay bà Quan huyện. Khác với tư duy của các dân tộc Âu Mỹ mà tôi được biết, lương của Ông quan làng bà Quan huyện lấy từ tiền thuế của dân thì dân là người chủ, trả lương cho anh chị để được anh chị phuc vụ.
Mấy ngày nay, trên trang báo làng đăng lại bài “Giải phóng mặt bằng và bài học của chúng ta...” của tác giả Văn Hoàng đăng trên báo Quảng Bình. Vì yêu quê hương và thương người thân nên dân Lệ Kiều nhảy vào bình luận comment rầm rầm. Ý kiến thì rất nhiều nhưng tập trung chủ yếu là không đồng ý với ý kiến tác giả bài báo khi kêu gọi dùng bạo lực để giải quyết vấn đề và bà PCT Tiến thì "Không thông minh" khi dùng từ ”Yêu sách” để nói về yêu cầu của người dân với chính quyền.
Theo tôi, các ý kiến của mọi người đưa ra chưa đúng hoàn toàn. Bà Tiến là "người rất thông minh" mà bằng chứng là nghe tin Bà là một người mà khi trẻ học hành cũng được nhưng bà ta đã chọn con đường làm quan và đang được làm quan. Thay vì làm một doanh nhân để đem lại công ăn việc làm cho nhiều người. Là một nhà kỹ nghệ để làm ra sản phẩm cho xã hội bà Quan Huyện này đã chọn con đường ít chông gai nhất nhưng giá trị mà bà tạo ra cho mình và gia đình mình không phải là nhỏ. Nói những gì mà mình nghĩ cũng là một giá trị mà không ai cũng có thể có được !
Từ khi học môn văn trong trường học cấp 2, Bà giáo của tôi có cắt nghĩa cho tôi rằng “Yêu sách” có nghĩa là "Đòi hỏi, bắt buộc phải đáp ứng điều gì", vì nghĩ là mình có quyền được hưởng. Xa quê hương, tôi không biết thực hư của câu chuyện về đền bù giải toả ở quê nhà. Người dân có được quyền yêu cầu các ”đầy tớ” làm những việc mà mình mong muốn và pháp luật yêu cầu hay không. Nhưng trong chuyện này tôi nghĩ bà PCT dùng từ này khi nói về những yêu cầu của người dân với chính quyền khi mất đất mất nhà, ruộng vườn cha ông để lại là cũng có ý đúng. Đáng lẽ ra, mọi người với văn hoá và truyền thống của mình nên co rúm lại như một con sâu thay vì không chịu di dời và còn đòi hỏi quyền lợi nữa chứ. Quan là cha là Mẹ, con cãi cha mẹ là con hư mà. Dân ngoan Quan thương ! dù là quan cách mạng.
Dân Lệ Kiều ở mọi nơi trong những ngày qua gọi điện gửi mail cho nhau ầm ầm nhằm tìm hiểu thông tin về phóng viên Văn Hoàng. Câu hỏi thì có nhiều nhưng tựu trung chủ yếu là Văn Hoàng là con cháu Cụ nào ? Già hay trẻ khi dám đề xuất chính quyền “đến một ngưỡng nào đó, nếu dân yêu sách quá đáng thì cần phải áp dụng các biện pháp mạnh mà chính quyền có sẵn trong tay”.Theo sự tưởng tượng của tôi, Văn Hoàng là một Ông già, là phóng viên chiến trường từ thời chống Mỹ nên trong dòng văn và suy nghĩ của anh ta vẫn còn mùi bom đạn mặc dù quê hương đã từ lâu im tiếng súng. Có người còn đặt câu hỏi Văn Hoàng là Thủ Tướng hay sao mà dám ra lệnh...! theo mình các Bác đừng quá bức xúc, Văn Hoàng là dân Văn chương nên rất thương người. Vì thương các quan hàng Tỉnh hàng Huyện, Xuân Thu Nhị Kỳ lặn lội cưỡi xe con về làng quê Lệ Sơn mấy lần một năm mà mãi 12 hộ dân vẫn không chịu nghe lời nên có vài lời búc xúc thôi. Còn dân Không nghe, Quan phải sai lính đánh, truyền thống xưa nay là vậy mà.! mà chưa đánh được thì doạ nạt cho đễ chứng tỏ quyền uy.
Cách đây mấy năm, dân Lệ Sơn tôi không ít người không hài lòng về những dự án xi măng, xây cầu khi họ nghĩ rằng ngôi làng nhỏ của chúng ta sẽ không bình yên như nó đã vốn có. Nỗi lo lắng đó bây giời đã trở thành hiện hữu. Mong rằng, súng không nổ và máu người không đổ. Văn Giang,Tiên Lãng là bài học mà Quan bà Nguyễn Thị Tiến, phóng viên ”diều hâu” Văn Hoàng nên nhìn lại.
Mong lắm thay !
Tác giả bài viết: Lương Duy Toản
Từ khóa:
Những tin mới hơn
- Thầy cúng trẻ "đa năng" bắt mạch cho dự án liên quan vấn đề giải tỏa đền bù (Phần 2) (20/12/2012)
- Bài báo góp phần giúp làng Lệ Sơn hồi sinh trước sự đe dọa của thiên nhiên (24/12/2012)
- Quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế - xã hội huyện Tuyên Hóa đến năm 2020 (06/01/2013)
- Tin tổng hợp (14/01/2013)
- Thơ gửi Quan trên (17/12/2012)
- Giải phóng mặt bằng ngược ( Báo Thanh niên điện tử) (14/12/2012)
- Sức mạnh của báo chí sau bài viết "Phận thấp hơn bùn" (20/06/2014)
- Giải phóng mặt bằng chậm tiến độ và tiếng nói của Lệ Kiều (12/12/2012)
- Thầy cúng trẻ "đa năng" bắt mạch cho dự án liên quan vấn đề giải tỏa đền bù (Phần 1) (14/12/2012)
- Hình ảnh còn lại về câu đối trên hai cột cổng Đình Làng Lệ Sơn (01/01/2013)
Những tin cũ hơn
- VP điều hành dự án xi măng Quảng Phúc tuyển dụng nhân sự làm việc tại Lệ Sơn, Tuyên Hóa, Quảng Bình (07/12/2012)
- Nhiều sai phạm trong thu hồi, giải phóng mặt bằng (Theo báo thanh tra điện tử) (07/12/2012)
- Bài học về giải phóng mặt bằng ở một công trình trọng điểm trên địa bàn xã Văn Hóa (06/12/2012)
- Lãnh đạo Tỉnh Quảng Bình về kiểm tra tiến độ thi công cầu và đường ở Lệ Sơn (04/12/2012)
- Một nghĩa cử cao đẹp của Mẹ Trần Thị Mịn (29/11/2012)
- Hình ảnh về ngày hội đại đoàn kết tại thôn Bàu Sỏi, Lệ Sơn (21/11/2012)
- Danh sách cán bộ công chức chính quyền xã Văn Hóa đương nhiệm (16/11/2012)
- Danh sách các trưởng Thôn được bầu năm 2012. (02/11/2012)
- Phóng sự về công tác chuẩn bị phòng chống dịch bệnh ở xã Văn Hoá trong mùa mưa lũ (21/10/2012)
- Video hội diễn văn nghệ tại Lệ Sơn năm 2009 (Phần 3) (14/10/2012)
Ý kiến bạn đọc
Thống Nhất - Đăng lúc: 11/12/2012 22:10
Chất vấn của đại biểu quốc hội đoàn Hà Nội, mở đầu hay quá. Cùng chủ đề mình copy vô đây răn dạy Quan huyện, Quan xã vậy: Cha ông ta xưa có câu "Hiền tài là nguyên khí quốc gia, nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh, nguyên khí suy thì thế nước yếu mà thấp hèn", "Trị nước càng thịnh vượng lòng càng phải thận trọng, càng phải lo cho dân, chăm chỉ chính sự hàng ngày nơm nớp lo lắng". Trước lúc ra đi, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: "Về việc riêng, suốt đời tôi hết lòng hết sức phục vụ Tổ quốc, phục vụ cách mạng, phục vụ nhân dân. Nay dù phải từ biệt thế giới này, tôi không có điều gì phải hối hận, chỉ tiếc rằng không được phục vụ lâu hơn nữa, nhiều hơn nữa
Chất vấn của đại biểu quốc hội đoàn Hà Nội, mở đầu hay quá. Cùng chủ đề mình copy vô đây răn dạy Quan huyện, Quan xã vậy: Cha ông ta xưa có câu "Hiền tài là nguyên khí quốc gia, nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh, nguyên khí suy thì thế nước yếu mà thấp hèn", "Trị nước càng thịnh vượng lòng càng phải thận trọng, càng phải lo cho dân, chăm chỉ chính sự hàng ngày nơm nớp lo lắng". Trước lúc ra đi, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: "Về việc riêng, suốt đời tôi hết lòng hết sức phục vụ Tổ quốc, phục vụ cách mạng, phục vụ nhân dân. Nay dù phải từ biệt thế giới này, tôi không có điều gì phải hối hận, chỉ tiếc rằng không được phục vụ lâu hơn nữa, nhiều hơn nữa
Thái Bình - Đăng lúc: 11/12/2012 22:05
Góp ý và lên tiếng những vấn đề có lợi ích sát sườn với bà con làng ta là thể hiện đạo lý, nhân cách 1 con người có tấm lòng với gia đình, họ hàng, bà con, rộng ra 1 chút là quê hương đó bạn Sơn a.
Không một ai được phép coi thường dư luận, coi thường dân vì thế một khi dư luận số đông đã lên tiếng thì danh tiếng, uy tín của họ đang bị người đời thẩm xét.
Bạn coi những người commnet trên này là rỗi hơi, thì bạn đang xúc phạm đến mọi người đó. Họ quan tâm đến quê hương và lên tiếng chứng tỏ họ là người rất đáng được kính trọng và ghi nhận.
Góp ý và lên tiếng những vấn đề có lợi ích sát sườn với bà con làng ta là thể hiện đạo lý, nhân cách 1 con người có tấm lòng với gia đình, họ hàng, bà con, rộng ra 1 chút là quê hương đó bạn Sơn a.
Không một ai được phép coi thường dư luận, coi thường dân vì thế một khi dư luận số đông đã lên tiếng thì danh tiếng, uy tín của họ đang bị người đời thẩm xét.
Bạn coi những người commnet trên này là rỗi hơi, thì bạn đang xúc phạm đến mọi người đó. Họ quan tâm đến quê hương và lên tiếng chứng tỏ họ là người rất đáng được kính trọng và ghi nhận.
Sơn - Đăng lúc: 11/12/2012 19:01
@Bạn đọc + Lê Trần Đức: (Phần này bị cắt)
Bộ phận soát xét bình luận:
Lời bình của bạn không thể hiện sự thiện chí và thiếu tôn trọng đến những người nhiệt tình vì quê hương, quan tâm đến những vấn đề thời sự vì lợi ích chung của cộng đồng nên bị cắt. Bộ phận kiểm soát bình luận thông báo !
@Bạn đọc + Lê Trần Đức: (Phần này bị cắt)
Bộ phận soát xét bình luận:
Lời bình của bạn không thể hiện sự thiện chí và thiếu tôn trọng đến những người nhiệt tình vì quê hương, quan tâm đến những vấn đề thời sự vì lợi ích chung của cộng đồng nên bị cắt. Bộ phận kiểm soát bình luận thông báo !
Bạn đọc - Đăng lúc: 11/12/2012 14:52
Bạn sơn. Tôi đọc khá nhiều comment của bạn, bạn một mực cho rằng (đảng bộ tỉnh) luôn là đúng, tôi hỏi bạn trước khi ra tranh luận vấn đề tồn tại quanh vấn đề giải tỏa và đền bù. Bạn đang có phải là cán bọ văn phòng của xã không.???nếu đúng thì bạn nên lên tiếng, còn bạn nói không phải thì nói nghe xem nào. Thế nào là đúng ở hai bài viết của tác giả Văn Hoàng và Đức Cường. Mọi người lên tiếng là nhìn nhận về cái đúng của pháp luật chứ không hẳn nghiêng về người dân. Nếu là bạn đang ăn lương ngân sách của xã thì tốt nhất là....
Bạn sơn. Tôi đọc khá nhiều comment của bạn, bạn một mực cho rằng (đảng bộ tỉnh) luôn là đúng, tôi hỏi bạn trước khi ra tranh luận vấn đề tồn tại quanh vấn đề giải tỏa và đền bù. Bạn đang có phải là cán bọ văn phòng của xã không.???nếu đúng thì bạn nên lên tiếng, còn bạn nói không phải thì nói nghe xem nào. Thế nào là đúng ở hai bài viết của tác giả Văn Hoàng và Đức Cường. Mọi người lên tiếng là nhìn nhận về cái đúng của pháp luật chứ không hẳn nghiêng về người dân. Nếu là bạn đang ăn lương ngân sách của xã thì tốt nhất là....
Mã an toàn:
- Lời giới thiệu công trình Địa chí Làng Lệ Sơn - Gửi bởi: Lê Trọng Đại
Trả lời ý kiến đề xuất của bạn Lê Quang Đạt. Việc in sách đủ để phát cho mỗi gia đình người Lệ Sơn 1 quyển là không dễ vì giá thành sách chỉ tính riêng giấy mực thủ tục giấy phép xuất bản xuất bản mỗi cuốn đã 160.000 đồng, để in đủ thì phải 4000 quyển như vậy riêng tiền... - Nghề hay: Trồng cỏ nuôi bò một hướng đi tích cực chuyển đổi cơ cấu nông nghiệp nông thôn - Gửi bởi: Phạm Thị Thuỳ
Đọc được bài hay quá. Một số kiến thức rất bổ ích. Tuy nhiên, tôi có việc rất mong được anh hỗ trợ: Anh có định mức nào, hay kinh nghiệm về chi phí sản xuất 1 ha trồng cỏ không anh (giống, phân bón, nhận công, tưới tiêu...). Anh có có thể cho tôi xin được không. Hiện... - Lệ Sơn - Làng theo đạo học - Gửi bởi: Lương Xuân Trường
Mình tình cờ đọc lại bài viết của mình ở đây. (bài vết cũng tám năm trước rồi) đọc bình luận của bạn Lâm Phương, chuyện bạn đánh giá thế nào là quyền của bạn. Chỉ có điều một thông tin bạn đưa ra không chính xác: Mình (Lương Xuân Trường) và bạn dồng nghiệp Phan Phương... - Thêm một tư liệu Hán nôm về địa danh Lệ Sơn - Gửi bởi: Lê Trọng Đại
Cháu xem lại thông tin đoạn nói về chiến tranh Trịnh - Nguyễn 1774 - 1776 là chưa chính xác dễ gây nhầm lẫn với thông tin Chiến tranh Trịnh - Nguyễn (1627 - 1672) ở thế kỷ XVII. Thời gian được nói đến trong bài viết là sau khi tướng họ Trịnh - Hoàng Ngũ Phúcvượt sông... - Bài thơ cuối cùng của nhà giáo Lê Ngọc Mân - Gửi bởi: Lê Quang Đạt, số phone: 0913963799
Hồi trước đi học chung cấp 3 ở huyện Quảng Trạch cùng bạn Hạnh, bạn Hào ở Ba Đồn. Hay xuống thăm thầy Mân chuyện trò ngâm thơ - Chặt củi lèn, một kỷ niệm khó quên - Gửi bởi: Lê Quang Đạt
Nhớ lại hồi xưa đi chăn bò cùng các bạn ở Hung Tắt, Hung Cày. Nay đâu còn cảnh đó nữa? - Một gia đình cần sự giúp đỡ - Gửi bởi: Nguyen Van Thanh
Rất buồn vì Thay mặt Hội đồng hương Văn hoá tại Nha Trang trích gửi tiền ủng hộ mà không có danh sách...Việc đã qua...Thôi nhé! - Gửi con gái Mẹ - Gửi bởi: Hung Lan
Mệ Phương còn khỏe không chi Hồng ?
Bài thơ hay đáo để, đọc mà nước mắt chảy dài. - Lê Đình Khôi; Quê hương là nơi con nước "chở che con đi..." - Gửi bởi: Lê Trọng Đại
Bài viết rất là một lời tri ân với cụ Lê Đình Khôi người đã có những hành động đẹp đóng góp cho cộng đồng cư dân Lệ Sơn ở Hà nội và quê hương và cũng phần nào nói lên được cái tâm của một người con Lệ Sơn đáng kính đối với quê hương. Cảm ơn chú Vệ và Ban biên tập báo...
Thống kê
- Đang truy cập: 8
- Khách viếng thăm: 6
- Máy chủ tìm kiếm: 2
- Hôm nay: 2684
- Tháng hiện tại: 144688
- Tổng lượt truy cập: 8897881
Liên kết làng quê Quảng Bình
Lệ Sơn 2 - www.langleson.com
Làng Cao Lao - www.caolaoha.com
Làng La Hà - www.langlaha.com
Quảng Bình Trẻ - www.quangbinhtre.com
Nhịp Cầu - www.nhipcau.de
Báo Quảng Bình - www.baoquangbinh.vn
Làng Cao Lao - www.caolaoha.com
Làng La Hà - www.langlaha.com
Quảng Bình Trẻ - www.quangbinhtre.com
Nhịp Cầu - www.nhipcau.de
Báo Quảng Bình - www.baoquangbinh.vn
Tôi nhắc lại rằng, giải phóng mặt bằng chưa bao giờ là khó, và sẽ không bao giờ là khó.
Chẳng qua chúng nó giấm giúi ăn chặn, bớt xén tiền đền bù, giải phóng mặt bằng của dân, lạm dụng vị trí của mình để trục lợi cá nhân, cho gia đình và đồng bọn, người nhà, đồng bọn, ai hối lộ chúng thì được đền bù tốt, ai cứ phép công mà làm thì được đền bù thấp, thì tất nhiên dân người ta biết, người ta không cho phép chúng giở trò khốn nạn như vậy, thành ra không giải phóng mặt bằng được, thành ra khó khăn, phức tạp, kỳ thực là do tham nhũng, chứ không phải là khó khăn, phức tạp gì.
Làm ăn đàng hoàng, dân người ta còn hiến đất đầy ra kia kìa.
Ai chả phấn khởi khi có cầu, đường tốt để đi, có trường đẹp, rộng rãi cho con em mình tới học tập, có cái ga hàng không đẹp đẽ, đàng hoàng cho dân đi lại thuận tiện, khỏi phải xấu hổ với bạn bè thế giới, ...., có phỏng.
Làm ăn đàng hoàng, có lý gì dân lại không ủng hộ, có lý gì dân lại gây khó dễ.