Gửi em cô gái Cao Lao và Lá thư không điền ngày tháng năm
Đăng lúc: Thứ tư - 11/06/2014 03:32 - Người đăng bài viết: bientap03Bức thư viết về mối tình đầy trắc trở của cô HH sau khi chia tay tác giả bài thơ Gửi em Cô gái Cao Lao
Lời dẫn của BBT: Bức thư không điền ngày tháng năm được cô HH viết sau khi chia tay tác giả bài thơ Gửi em cô gái Cao Lao để đến với mối tình thứ 2 cũng đầy trắc trở là diễn biến mới nhất trong câu chuyện tình dài kỳ mà LLS.NET đã đăng tải trong suốt thời gian qua. Được sự cho phép từ những người trong cuộc, LLS.NET tiếp tục giới thiệu đến bà con bức thư với những nốt trầm trong cuộc đời đầy sóng gió của cô HH. Liệu bức thư có níu kéo được tình yêu mong manh và con đường tình duyên của cô HH sẽ kết thúc như thế nào, mời bạn đọc tiếp tục theo dõi và chờ đợi.
Các bài viết liên quan đã đăng:
1. Gửi em cô gái Cao Lao
2. Mời em về thăm quê anh
3. Thư gửi bạn đọc lời bình bài thơ “Gửi em, cô gái Cao Lao“
4. Câu chuyện đằng sau bài thơ "Gửi em, cô gái Cao Lao"
5. Diễn biến mới nhất từ bài thơ "Gửi em cô gái Cao Lao"
6.Từ "Gửi em Cô gái Cao Lao" đến bài thơ "Em hãy về đi"
Cao Lao Hạ, ngày ...tháng ...năm
BÌNH AN ANH NHÉ
Anh yêu !
Anh ạ ! Em vừa đọc lại cuốn sách "ĐẮC NHÂN TÂM” mà anh tặng em ngày sinh nhật năm ngoái. Quyển sách này đã được viết ra cách nay hơn ba phần tư thế kỷ, vậy mà quá tuyệt vời, bổ ích và thiết thực cho con người trong đó có cả anh, em và tình trạng hôn nhân của chúng ta hiện nay !
Anh ơi !
Đã bao lâu rồi anh nhỉ, kể từ ngày hôm ấy, ngày em được nhà máy Sông Gianh cử đi dự hội thảo về phân bón và thuốc bảo vệ thực vật do Tổ chức lương nông thế gới ( F.A.O) tổ chức tại Mã Lai, trở về. Sóng gió đã đổ ập lên ngôi nhà của chúng ta và tình cảm vợ chồng ta chỉ còn trên danh nghĩa “ đồng sàng mà dị mộng “. Mỗi ngày, như mọi ngày, sáng chúng ta cùng ra khỏi nhà, chiều tối lại trở về ngôi nhà quen thuộc. Mọi người vẫn tưởng rằng gia đình chúng ta hạnh phúc, kinh tế vững vàng, nhà cửa khang trang v.vv...Nhưng nào ai biết thời gian qua ngôi nhà này đã là địa ngục, giam cầm chúng ta phải không anh? Còn đâu những tiếng nói, tiếng cười, tiếng gọi anh, em và tiếng nựng con gái yêu ? Còn đâu những tối bên nhau, con nằm ở giữa bi bô, líu lo, ríu rít nói cười. Còn đâu những nụ hôn và ân ái đam mê ? Còn đâu những ngày nghỉ vợ chồng đưa con đi chơi mua sắm ở chợ Ba Đồn, đi thăm thú Động Phong Nha, Bãi Đá Nhảy ...Còn đâu những lần hè về quê thắp hương ở Đình làng và nhà thờ tổ ? v.vv...
Anh ơi ! Tim em quặn thắt như có một vật gì đè nén, như có một bàn tay ác quỷ đầy lông lá bóp chặt. Em đau đớn, xót xa cho thân phận mình và xót xa cho con gái của chúng ta. Em vẫn thương anh mà không hiểu nỗi, sao anh lại có thể hồ đồ, phủ phàng và ác độc với mẹ con em đến vậy ? Mẹ con em có làm điều gì nên tội đâu anh? Nếu không nói là là vô tội, là oan ức !
Anh yêu !
Trong cuốn sách em đọc có câu: “Nếu muốn người khác oán ta đến tận lúc chết thì hãy dùng những lời chỉ trích cay độc... “. Em không oán anh, không trách anh và trong sâu thẵm tâm hồn và trái tim em, hình bóng anh vẫn duy nhất hiện hữu. Em và con cần anh – người chồng, người cha của mẹ con em ! Thế nhưng, đã bao lần em mong anh hãy suy nghĩ và xét đoán sự việc cho thấu đáo, đừng vì những lời đồn thổi của người ngoài mà cố tình không hiểu hoặc hiểu sai về con người em. Sao anh không tin em, người đã cùng anh nồng nàn trong tình yêu bao ngày tháng, trọn vẹn ấm êm trong tình nghĩa vợ chồng và hạnh phúc bên nhau trong ngôi nhà quen thuộc này suốt mấy năm nay? Đã bao lần em muốn giải bày sự thật của cái điều mà người ta đơm đặt, thêu dệt và đã làm anh đau đớn, dằn vặt, xem đó như một sự xúc phạm mà như anh nói: “ Không thể tha thứ “ ! Đã có lần em đề nghị anh,chúng ta cùng ngồi lại nói chuyện với nhau đàng hoàng, nghiêm túc như hai người bạn để em nói hết ra sự thật nhưng rồi ngay cả điều đó – sự chân thành, thẳng thắn của em, anh cũng không chấp nhận và anh vẫn nuôi oán hận chất chồng ngày một lớn dần trong lòng anh, trong tâm trí của anh ?
Anh ! Em gửi tới anh lá thư này để thay cho lời muốn nói, bày tỏ với anh rằng: Em hoàn toàn vô tội. Em vẫn thương, vẫn yêu ,vẫn quý và vẫn cần anh, dù cho trong oán hận anh đã xúc phạm, đã làm tổn thương em với những lời lẽ cay độc, oan nghiệt... Anh ghen ư?
Không lẽ anh tin những điều như vậy? Anh là thần tượng trí tuệ của mẹ con em mà ! Tại sao anh lại có thể nghĩ rằng : Em đã phản bội anh, đã ngoại tình trong những ngày hội thảo ở bên kia ? Không ! Không đúng ! Một sự hiểu lầm tai hại. Một sự đặt điều độc ác của người đời đối với em. Ôi ! trăm lần không, nghìn lần không phải như vậy. Đó là sự thật rõ ràng như ban ngày, hiển nhiên trong tấm lòng ngay thẳng và thủy chung của em. Em không phản bội anh, chưa một lần phản bội. Anh ơi ! Nếu cần phải nói ra, thì em xin anh hiểu cho. Đêm hôm đó, có anh chàng người nước ngoài trong vai trò nhà tổ chức hội thảo đã mời em dùng cơm tối tại nhà hàng khách san RETTAURAN, cũng có thể anh ta có cảm tình riêng với em nhưng đó là quyền của người ta ( điều này em không dám chắc để nhận biết) nhưng nội dung chính của buổi tối gặp nhau bên bàn ăn là trao đổi về việc mở rộng nhà máy Sông Gianh. Công ty của ông ấy sẽ đầu tư và cung cấp nguyên liệu lâu dài cho nhà máy em với giá khuyến mãi trong hai năm . Em ngồi với ông ấy đến khoảng 11 giờ đêm và bước đầu đã thỏa thuận được một số nội dung trong công việc kinh doanh, sau khi đã trao đổi xin ý kiến của lãnh đạo bên nước. Rồi sáng hôm sau, theo lời hẹn, em và ông ta gặp lại nhau để tiếp tục bàn bạc và “gút “ lại nội dung. Đó là toàn bộ sự thật của cái đêm đó, đêm tại nước ngoài mà anh nghe người ta nói xa, nói gần để rồi anh không còn là anh nữa, anh đã suy diễn, tự dằn vặt mình rồi ray rứt, đay nghiến em bằng những lời cay nghiệt.
Anh yêu ! Viết ra những dòng trên lòng em thanh thản lạ. Dẫu, sau lá thư này vẫn không làm anh thấu hiểu và thay đổi, anh vẫn cố tình kết tội em thì em cũng đành chấp nhận như một nỗi đau mà số phận an bài nhưng vẫn mong anh hiểu rằng : Em vô tội ! Em yêu anh !
Anh ơi ! Hạnh phúc gia đình là sự bình an và cần có lòng tin anh ạ. Ghen tuông vô cớ chỉ là con dao nhọn đâm vào trái tim , giết chết tình yêu và chôn vùi hạnh phúc mà thôi. Anh ơi? Oán trách , buộc tội thì kẻ điên cuồng cũng biết nhưng hiểu người và tha thứ thì cần một tâm hồn cao thượng, bao dung và cả một trí tuệ mẫn tiệp nữa anh ạ ! Chào anh.
Em, vợ của anh H.H ./.
Các bài viết liên quan đã đăng:
1. Gửi em cô gái Cao Lao
2. Mời em về thăm quê anh
3. Thư gửi bạn đọc lời bình bài thơ “Gửi em, cô gái Cao Lao“
4. Câu chuyện đằng sau bài thơ "Gửi em, cô gái Cao Lao"
5. Diễn biến mới nhất từ bài thơ "Gửi em cô gái Cao Lao"
6.Từ "Gửi em Cô gái Cao Lao" đến bài thơ "Em hãy về đi"
Cao Lao Hạ, ngày ...tháng ...năm
BÌNH AN ANH NHÉ
Anh yêu !
Anh ạ ! Em vừa đọc lại cuốn sách "ĐẮC NHÂN TÂM” mà anh tặng em ngày sinh nhật năm ngoái. Quyển sách này đã được viết ra cách nay hơn ba phần tư thế kỷ, vậy mà quá tuyệt vời, bổ ích và thiết thực cho con người trong đó có cả anh, em và tình trạng hôn nhân của chúng ta hiện nay !
Anh ơi !
Đã bao lâu rồi anh nhỉ, kể từ ngày hôm ấy, ngày em được nhà máy Sông Gianh cử đi dự hội thảo về phân bón và thuốc bảo vệ thực vật do Tổ chức lương nông thế gới ( F.A.O) tổ chức tại Mã Lai, trở về. Sóng gió đã đổ ập lên ngôi nhà của chúng ta và tình cảm vợ chồng ta chỉ còn trên danh nghĩa “ đồng sàng mà dị mộng “. Mỗi ngày, như mọi ngày, sáng chúng ta cùng ra khỏi nhà, chiều tối lại trở về ngôi nhà quen thuộc. Mọi người vẫn tưởng rằng gia đình chúng ta hạnh phúc, kinh tế vững vàng, nhà cửa khang trang v.vv...Nhưng nào ai biết thời gian qua ngôi nhà này đã là địa ngục, giam cầm chúng ta phải không anh? Còn đâu những tiếng nói, tiếng cười, tiếng gọi anh, em và tiếng nựng con gái yêu ? Còn đâu những tối bên nhau, con nằm ở giữa bi bô, líu lo, ríu rít nói cười. Còn đâu những nụ hôn và ân ái đam mê ? Còn đâu những ngày nghỉ vợ chồng đưa con đi chơi mua sắm ở chợ Ba Đồn, đi thăm thú Động Phong Nha, Bãi Đá Nhảy ...Còn đâu những lần hè về quê thắp hương ở Đình làng và nhà thờ tổ ? v.vv...
Anh ơi ! Tim em quặn thắt như có một vật gì đè nén, như có một bàn tay ác quỷ đầy lông lá bóp chặt. Em đau đớn, xót xa cho thân phận mình và xót xa cho con gái của chúng ta. Em vẫn thương anh mà không hiểu nỗi, sao anh lại có thể hồ đồ, phủ phàng và ác độc với mẹ con em đến vậy ? Mẹ con em có làm điều gì nên tội đâu anh? Nếu không nói là là vô tội, là oan ức !
Anh yêu !
Trong cuốn sách em đọc có câu: “Nếu muốn người khác oán ta đến tận lúc chết thì hãy dùng những lời chỉ trích cay độc... “. Em không oán anh, không trách anh và trong sâu thẵm tâm hồn và trái tim em, hình bóng anh vẫn duy nhất hiện hữu. Em và con cần anh – người chồng, người cha của mẹ con em ! Thế nhưng, đã bao lần em mong anh hãy suy nghĩ và xét đoán sự việc cho thấu đáo, đừng vì những lời đồn thổi của người ngoài mà cố tình không hiểu hoặc hiểu sai về con người em. Sao anh không tin em, người đã cùng anh nồng nàn trong tình yêu bao ngày tháng, trọn vẹn ấm êm trong tình nghĩa vợ chồng và hạnh phúc bên nhau trong ngôi nhà quen thuộc này suốt mấy năm nay? Đã bao lần em muốn giải bày sự thật của cái điều mà người ta đơm đặt, thêu dệt và đã làm anh đau đớn, dằn vặt, xem đó như một sự xúc phạm mà như anh nói: “ Không thể tha thứ “ ! Đã có lần em đề nghị anh,chúng ta cùng ngồi lại nói chuyện với nhau đàng hoàng, nghiêm túc như hai người bạn để em nói hết ra sự thật nhưng rồi ngay cả điều đó – sự chân thành, thẳng thắn của em, anh cũng không chấp nhận và anh vẫn nuôi oán hận chất chồng ngày một lớn dần trong lòng anh, trong tâm trí của anh ?
Anh ! Em gửi tới anh lá thư này để thay cho lời muốn nói, bày tỏ với anh rằng: Em hoàn toàn vô tội. Em vẫn thương, vẫn yêu ,vẫn quý và vẫn cần anh, dù cho trong oán hận anh đã xúc phạm, đã làm tổn thương em với những lời lẽ cay độc, oan nghiệt... Anh ghen ư?
Không lẽ anh tin những điều như vậy? Anh là thần tượng trí tuệ của mẹ con em mà ! Tại sao anh lại có thể nghĩ rằng : Em đã phản bội anh, đã ngoại tình trong những ngày hội thảo ở bên kia ? Không ! Không đúng ! Một sự hiểu lầm tai hại. Một sự đặt điều độc ác của người đời đối với em. Ôi ! trăm lần không, nghìn lần không phải như vậy. Đó là sự thật rõ ràng như ban ngày, hiển nhiên trong tấm lòng ngay thẳng và thủy chung của em. Em không phản bội anh, chưa một lần phản bội. Anh ơi ! Nếu cần phải nói ra, thì em xin anh hiểu cho. Đêm hôm đó, có anh chàng người nước ngoài trong vai trò nhà tổ chức hội thảo đã mời em dùng cơm tối tại nhà hàng khách san RETTAURAN, cũng có thể anh ta có cảm tình riêng với em nhưng đó là quyền của người ta ( điều này em không dám chắc để nhận biết) nhưng nội dung chính của buổi tối gặp nhau bên bàn ăn là trao đổi về việc mở rộng nhà máy Sông Gianh. Công ty của ông ấy sẽ đầu tư và cung cấp nguyên liệu lâu dài cho nhà máy em với giá khuyến mãi trong hai năm . Em ngồi với ông ấy đến khoảng 11 giờ đêm và bước đầu đã thỏa thuận được một số nội dung trong công việc kinh doanh, sau khi đã trao đổi xin ý kiến của lãnh đạo bên nước. Rồi sáng hôm sau, theo lời hẹn, em và ông ta gặp lại nhau để tiếp tục bàn bạc và “gút “ lại nội dung. Đó là toàn bộ sự thật của cái đêm đó, đêm tại nước ngoài mà anh nghe người ta nói xa, nói gần để rồi anh không còn là anh nữa, anh đã suy diễn, tự dằn vặt mình rồi ray rứt, đay nghiến em bằng những lời cay nghiệt.
Anh yêu ! Viết ra những dòng trên lòng em thanh thản lạ. Dẫu, sau lá thư này vẫn không làm anh thấu hiểu và thay đổi, anh vẫn cố tình kết tội em thì em cũng đành chấp nhận như một nỗi đau mà số phận an bài nhưng vẫn mong anh hiểu rằng : Em vô tội ! Em yêu anh !
Anh ơi ! Hạnh phúc gia đình là sự bình an và cần có lòng tin anh ạ. Ghen tuông vô cớ chỉ là con dao nhọn đâm vào trái tim , giết chết tình yêu và chôn vùi hạnh phúc mà thôi. Anh ơi? Oán trách , buộc tội thì kẻ điên cuồng cũng biết nhưng hiểu người và tha thứ thì cần một tâm hồn cao thượng, bao dung và cả một trí tuệ mẫn tiệp nữa anh ạ ! Chào anh.
Em, vợ của anh H.H ./.
Tác giả bài viết: Lương Duy Thắng
Từ khóa:
Những tin mới hơn
- Tản văn: Bạn Lệ Kiều (09/09/2014)
- Đất Lửa (19/12/2014)
- Ngày Tết, hãy về quê với Ông Mệ, Bọ Mạ (07/01/2017)
- Chuyện kể về con chim ngói Sài Gòn (22/03/2017)
- Đời này ta còn được gặp bố mẹ mấy lần ? (01/07/2014)
- Mùa xuân quê hương, mùa xuân kết nối yêu thương (28/12/2018)
- Truyện ngắn Mùa hoa sạu (04/08/2014)
- Hướng tới kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 (20/11/2014)
- Một nét đẹp văn hóa trong ngày Tết trông trăng (08/09/2014)
- Một quảng thời thơ ấu ở Làng Lệ Sơn (Toàn tập) (06/07/2015)
Những tin cũ hơn
- Chuyện 1 gia đình người Lệ Sơn nơi đất khách quê người (21/03/2014)
- Truyện ngắn: Đứa con (21/12/2013)
- Một câu chuyện có thật đầy cay đắng: Giọt máu rơi (29/08/2013)
- Tìm hiểu con sông Linh Giang và vùng đất xa xưa nơi đây qua bài thơ của vua Lê Thái Tông (11/07/2013)
- Rào nước mội, nơi có cô gái xoả tóc ở cây trôi (24/06/2013)
- Truyện ngắn Cái quai nón của Trang Thái Hà (14/06/2013)
- Hoạt kịch 2: XÂY ...DỰNG (20/05/2013)
- Viết về Mạ nhân ngày của Mạ (13/05/2013)
- Truyện ngắn: Em đừng đi (11/05/2014)
- Câu đối Xuân Quý Tỵ (28/01/2013)
Ý kiến bạn đọc
Thiên lôi - Đăng lúc: 11/06/2014 19:49
Gửi con
Khi ba đặt bút ký
Là hình con chao đảo xung quanh
Khi ba đặt bút ký
Là màn đêm run rẫy buông mành
Biết làm sao hỡ con
Khi cha mẹ không còn yêu nhau nữa
Đưa con vào dang dở
Cũng đành như dòng sữa chia hai
Rồi ngày mai, ngày mai
Đôi bàn chân con nhỏ xíu
sẽ vô cùng ngượng ngịu
mỗi lần về bên mẹ, bên ba
con chưa thấm hai chữ chia xa
nhưng đã hiểu thế nào là cách biệt
nhưng con không thể biết
nguồn cội là vì đâu
Mẹ của con, con phải biết dấu yêu
Cha cũng vậy, con phải cần kính trọng
Nên con ạ, nguyên nhân là vô vọng
Vô vọng tìm chung một lối đi về
Lỗi lầm ư? của mẹ, của ba ư?
Không thể kể, và con đừng nên biết
Hãy giữ lấy, con ơi
Tình yêu và tha thiết
của những ngày ngắn ngủi ở bên ba
Không quấn quýt nữa
Như cái thuở chung nhà
Không nũng nịu như khi còn êm ấm
Ba mong con chầm chậm
Quên đi những dịu dàng
Mỗi đêm trở giấc, run rẫy bàng hoàng
Ba chưa thể quên ru hờ mộng mị
Ngủ ngon con yêu, trong xa xôi ba nghĩ
Nên đêm nào cũng không bỏ tiếng ru
Thôi thì xa, thì xa, thì xa
Cầm lòng ba tưởng rằng con sẽ lớn
Như ấu thơ của ba đầy sóng gợn
sợ một ngày quên với những bình yên
... 2011
Gửi con
Khi ba đặt bút ký
Là hình con chao đảo xung quanh
Khi ba đặt bút ký
Là màn đêm run rẫy buông mành
Biết làm sao hỡ con
Khi cha mẹ không còn yêu nhau nữa
Đưa con vào dang dở
Cũng đành như dòng sữa chia hai
Rồi ngày mai, ngày mai
Đôi bàn chân con nhỏ xíu
sẽ vô cùng ngượng ngịu
mỗi lần về bên mẹ, bên ba
con chưa thấm hai chữ chia xa
nhưng đã hiểu thế nào là cách biệt
nhưng con không thể biết
nguồn cội là vì đâu
Mẹ của con, con phải biết dấu yêu
Cha cũng vậy, con phải cần kính trọng
Nên con ạ, nguyên nhân là vô vọng
Vô vọng tìm chung một lối đi về
Lỗi lầm ư? của mẹ, của ba ư?
Không thể kể, và con đừng nên biết
Hãy giữ lấy, con ơi
Tình yêu và tha thiết
của những ngày ngắn ngủi ở bên ba
Không quấn quýt nữa
Như cái thuở chung nhà
Không nũng nịu như khi còn êm ấm
Ba mong con chầm chậm
Quên đi những dịu dàng
Mỗi đêm trở giấc, run rẫy bàng hoàng
Ba chưa thể quên ru hờ mộng mị
Ngủ ngon con yêu, trong xa xôi ba nghĩ
Nên đêm nào cũng không bỏ tiếng ru
Thôi thì xa, thì xa, thì xa
Cầm lòng ba tưởng rằng con sẽ lớn
Như ấu thơ của ba đầy sóng gợn
sợ một ngày quên với những bình yên
... 2011
Đội 10 - Đăng lúc: 11/06/2014 19:43
Bình tĩnh!
Mình muốn nói với cả cái "anh" nhân vật trong lá thư và với cả bạn đọc khi bình luận.
Tôi đồng ý là ANH cũng nên suy nghĩ lại nếu còn kịp, và nếu còn yêu thương đủ để hàn gắn; nhất là vì đứa con và vì với chính cả cuộc đời mình nữa. Nhưng tôi cũng không hoàn toàn tin vào lời giải bày của CHỊ lắm. Mọi cái chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ. Nên bạn đọc đừng vì chút xúc động mà khen chê bên này bên khác; vô tình làm người ta đau thêm (như bạn Bàu Sỏi).
Nhân đây tôi cũng muốn nhắn nhủ với ANH thêm rằng: Chính tôi cũng đã lựa chọn sự chia tay sau gần 3 năm suy nghĩ. Người trong cuộc thường bế tắc và không thể giải được bài toán gia đình với các ẩn số có tên gọi THỦY CHUNG. Người đàn bà vô tội hoặc chỉ LỠ LẦM thôi rất dễ nhận biết thông qua cách hành xử hàng ngày, và chỉ chồng mới nhận ra. Còn người đàn bà LĂNG LOÀN thì cách đối đãi với chồng con sẽ có hệ thống, hệ thống ấy bao gồm rất nhiều hành vi, gắn với một hành vi: VÔ TÂM. Và người chồng mới chính là người thấm thía nhất, đau khổ nhất từng ngày, từng giờ.
Nên tôi DÀI DÒNG thế này muốn gửi đến ANH trước hết sự đồng cảm, sau nữa như một lời tư vấn có TRÁCH NHIỆM. Đến bây giờ tôi vẫn sống một mình, chăm sóc con cái rất cẩn thận và đối đãi với vợ cũ rất chừng mực; thẩm chí tôi đã đề nghị cô ấy nối lại vì con (nhưng cô ấy đã ĐI QUÁ XA KHÔNG QUAY VỀ); nhưng trong sâu thẳm lòng mình, tôi nghe tiếng thì thầm có tên ĐỚN ĐAU mỗi đêm về; khi con trai tôi đã vào giấc ngủ sâu vô tư lự.
Gửi đến bạn đọc LLS lời nhắn nhủ: Dẫu xã hội đã và đang diễn ra nhiều TRÒ VUI THỜI ĐẠI, thì phẩm giá con người nói chung và đức hạnh của người mẹ, người vợ vẫn luôn luôn vô giá, không thể đưa ra tiêu khiển được. Kết cục không chỉ dang dở cho chính mình, mà làm đau đớn bao nhiêu con người, đau đớn vô cùng!
Gửi đến Lương Duy Thắng lời chào trân trọng!
Bình tĩnh!
Mình muốn nói với cả cái "anh" nhân vật trong lá thư và với cả bạn đọc khi bình luận.
Tôi đồng ý là ANH cũng nên suy nghĩ lại nếu còn kịp, và nếu còn yêu thương đủ để hàn gắn; nhất là vì đứa con và vì với chính cả cuộc đời mình nữa. Nhưng tôi cũng không hoàn toàn tin vào lời giải bày của CHỊ lắm. Mọi cái chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ. Nên bạn đọc đừng vì chút xúc động mà khen chê bên này bên khác; vô tình làm người ta đau thêm (như bạn Bàu Sỏi).
Nhân đây tôi cũng muốn nhắn nhủ với ANH thêm rằng: Chính tôi cũng đã lựa chọn sự chia tay sau gần 3 năm suy nghĩ. Người trong cuộc thường bế tắc và không thể giải được bài toán gia đình với các ẩn số có tên gọi THỦY CHUNG. Người đàn bà vô tội hoặc chỉ LỠ LẦM thôi rất dễ nhận biết thông qua cách hành xử hàng ngày, và chỉ chồng mới nhận ra. Còn người đàn bà LĂNG LOÀN thì cách đối đãi với chồng con sẽ có hệ thống, hệ thống ấy bao gồm rất nhiều hành vi, gắn với một hành vi: VÔ TÂM. Và người chồng mới chính là người thấm thía nhất, đau khổ nhất từng ngày, từng giờ.
Nên tôi DÀI DÒNG thế này muốn gửi đến ANH trước hết sự đồng cảm, sau nữa như một lời tư vấn có TRÁCH NHIỆM. Đến bây giờ tôi vẫn sống một mình, chăm sóc con cái rất cẩn thận và đối đãi với vợ cũ rất chừng mực; thẩm chí tôi đã đề nghị cô ấy nối lại vì con (nhưng cô ấy đã ĐI QUÁ XA KHÔNG QUAY VỀ); nhưng trong sâu thẳm lòng mình, tôi nghe tiếng thì thầm có tên ĐỚN ĐAU mỗi đêm về; khi con trai tôi đã vào giấc ngủ sâu vô tư lự.
Gửi đến bạn đọc LLS lời nhắn nhủ: Dẫu xã hội đã và đang diễn ra nhiều TRÒ VUI THỜI ĐẠI, thì phẩm giá con người nói chung và đức hạnh của người mẹ, người vợ vẫn luôn luôn vô giá, không thể đưa ra tiêu khiển được. Kết cục không chỉ dang dở cho chính mình, mà làm đau đớn bao nhiêu con người, đau đớn vô cùng!
Gửi đến Lương Duy Thắng lời chào trân trọng!
Góp ý cho mọi người - Đăng lúc: 20/10/2012 18:00
Theo tôi anh nên bõ qua mọi hiểu lầm cho vợ anh đi .Có thể trong anh còn 1 chút tự ái khi phải "hạ mình" làm lành với vợ nhưng anh hãy dũng cảm làm điều nên làm đó đi .Tôi tin vợ anh và mọi người sẽ không lăn tăn về chuyện đó đâu vì cuộc đời ai mà không có những hành động thiếu kiềm chế trong cơn nóng giận.Nhưng sai lầm của anh là rất bình thường ! hãy bỏ qua tất cả đi anh.
Theo tôi anh nên bõ qua mọi hiểu lầm cho vợ anh đi .Có thể trong anh còn 1 chút tự ái khi phải "hạ mình" làm lành với vợ nhưng anh hãy dũng cảm làm điều nên làm đó đi .Tôi tin vợ anh và mọi người sẽ không lăn tăn về chuyện đó đâu vì cuộc đời ai mà không có những hành động thiếu kiềm chế trong cơn nóng giận.Nhưng sai lầm của anh là rất bình thường ! hãy bỏ qua tất cả đi anh.
Thúy Nga - Đăng lúc: 20/10/2012 15:17
Hay quá bà con ơi, tuyệt vời. Cảm ơn LLS.NET, nơi đây tôi tìm thấy nhiều cuộc đời, nhiều câu chuyện. Làng tôi nhỏ bé nhưng đồ sộ về văn hóa
Hay quá bà con ơi, tuyệt vời. Cảm ơn LLS.NET, nơi đây tôi tìm thấy nhiều cuộc đời, nhiều câu chuyện. Làng tôi nhỏ bé nhưng đồ sộ về văn hóa
Mã an toàn:
- Lời giới thiệu công trình Địa chí Làng Lệ Sơn - Gửi bởi: Lê Trọng Đại
Trả lời ý kiến đề xuất của bạn Lê Quang Đạt. Việc in sách đủ để phát cho mỗi gia đình người Lệ Sơn 1 quyển là không dễ vì giá thành sách chỉ tính riêng giấy mực thủ tục giấy phép xuất bản xuất bản mỗi cuốn đã 160.000 đồng, để in đủ thì phải 4000 quyển như vậy riêng tiền... - Nghề hay: Trồng cỏ nuôi bò một hướng đi tích cực chuyển đổi cơ cấu nông nghiệp nông thôn - Gửi bởi: Phạm Thị Thuỳ
Đọc được bài hay quá. Một số kiến thức rất bổ ích. Tuy nhiên, tôi có việc rất mong được anh hỗ trợ: Anh có định mức nào, hay kinh nghiệm về chi phí sản xuất 1 ha trồng cỏ không anh (giống, phân bón, nhận công, tưới tiêu...). Anh có có thể cho tôi xin được không. Hiện... - Lệ Sơn - Làng theo đạo học - Gửi bởi: Lương Xuân Trường
Mình tình cờ đọc lại bài viết của mình ở đây. (bài vết cũng tám năm trước rồi) đọc bình luận của bạn Lâm Phương, chuyện bạn đánh giá thế nào là quyền của bạn. Chỉ có điều một thông tin bạn đưa ra không chính xác: Mình (Lương Xuân Trường) và bạn dồng nghiệp Phan Phương... - Thêm một tư liệu Hán nôm về địa danh Lệ Sơn - Gửi bởi: Lê Trọng Đại
Cháu xem lại thông tin đoạn nói về chiến tranh Trịnh - Nguyễn 1774 - 1776 là chưa chính xác dễ gây nhầm lẫn với thông tin Chiến tranh Trịnh - Nguyễn (1627 - 1672) ở thế kỷ XVII. Thời gian được nói đến trong bài viết là sau khi tướng họ Trịnh - Hoàng Ngũ Phúcvượt sông... - Bài thơ cuối cùng của nhà giáo Lê Ngọc Mân - Gửi bởi: Lê Quang Đạt, số phone: 0913963799
Hồi trước đi học chung cấp 3 ở huyện Quảng Trạch cùng bạn Hạnh, bạn Hào ở Ba Đồn. Hay xuống thăm thầy Mân chuyện trò ngâm thơ - Chặt củi lèn, một kỷ niệm khó quên - Gửi bởi: Lê Quang Đạt
Nhớ lại hồi xưa đi chăn bò cùng các bạn ở Hung Tắt, Hung Cày. Nay đâu còn cảnh đó nữa? - Một gia đình cần sự giúp đỡ - Gửi bởi: Nguyen Van Thanh
Rất buồn vì Thay mặt Hội đồng hương Văn hoá tại Nha Trang trích gửi tiền ủng hộ mà không có danh sách...Việc đã qua...Thôi nhé! - Gửi con gái Mẹ - Gửi bởi: Hung Lan
Mệ Phương còn khỏe không chi Hồng ?
Bài thơ hay đáo để, đọc mà nước mắt chảy dài. - Lê Đình Khôi; Quê hương là nơi con nước "chở che con đi..." - Gửi bởi: Lê Trọng Đại
Bài viết rất là một lời tri ân với cụ Lê Đình Khôi người đã có những hành động đẹp đóng góp cho cộng đồng cư dân Lệ Sơn ở Hà nội và quê hương và cũng phần nào nói lên được cái tâm của một người con Lệ Sơn đáng kính đối với quê hương. Cảm ơn chú Vệ và Ban biên tập báo...
Thống kê
- Đang truy cập: 12
- Hôm nay: 1840
- Tháng hiện tại: 17197
- Tổng lượt truy cập: 8436668
Liên kết làng quê Quảng Bình
Lệ Sơn 2 - www.langleson.com
Làng Cao Lao - www.caolaoha.com
Làng La Hà - www.langlaha.com
Quảng Bình Trẻ - www.quangbinhtre.com
Nhịp Cầu - www.nhipcau.de
Báo Quảng Bình - www.baoquangbinh.vn
Làng Cao Lao - www.caolaoha.com
Làng La Hà - www.langlaha.com
Quảng Bình Trẻ - www.quangbinhtre.com
Nhịp Cầu - www.nhipcau.de
Báo Quảng Bình - www.baoquangbinh.vn
Cái giả và cái chân thật khó mà phân biệt trong cuộc sống hiện đại. Chỉ có Niềm tin và sự nhạy cảm và ngôn ngữ của tình yêu chân chính giúp ta cảm nhận được những tình cảm có thật dành cho mình. Tình cảm đó nếu có cũng có thể thay đổi theo hoàn cảnh và thời gian. Vâng ! chỉ có NIỀM TIN giúp ta sống và hy vọng vào một tương lai ( kết cục) tốt đẹp hơn.
Xin thêm 1 đoạn nhỏ vào bài viết rất hay này để nuôi hy vọng đó.
...Anh ơi ! Hạnh phúc gia đình là sự bình an và cần có lòng tin anh ạ. Ghen tuông vô cớ chỉ là con dao nhọn đâm vào trái tim, giết chết tình yêu và chôn vùi hạnh phúc mà thôi. Anh ơi? Oán trách, buộc tội thì kẻ điên cuồng cũng biết nhưng hiểu người và tha thứ thì cần một tâm hồn cao thượng, bao dung và cả một trí tuệ mẫn tiệp nữa anh ạ ! EM TIN VÀ CHỜ ĐỢI ANH CỦA EM LÀ MỘT NGƯỜI NHƯ THẾ. Chào anh.