Gửi em cô gái Cao Lao và Lá thư không điền ngày tháng năm

Bức thư viết về mối tình đầy trắc trở của cô HH sau khi chia tay tác giả bài thơ Gửi em Cô gái Cao Lao
Lời dẫn của BBT:  Bức thư không điền ngày tháng năm được cô HH viết sau khi chia tay tác giả bài thơ Gửi em cô gái Cao Lao để đến với mối tình thứ 2 cũng đầy trắc trở là diễn biến mới nhất trong câu chuyện tình dài kỳ mà LLS.NET đã đăng tải trong suốt thời gian qua. Được sự cho phép từ những người trong cuộc, LLS.NET tiếp tục giới thiệu đến bà con bức thư với những nốt trầm trong cuộc đời đầy sóng gió của cô HH. Liệu bức thư có níu kéo được tình yêu mong manh và con đường tình duyên của cô HH sẽ kết thúc như thế nào, mời bạn đọc tiếp tục theo dõi và chờ đợi.

Các bài viết liên quan đã đăng:
1. Gửi em cô gái Cao Lao
2. Mời em về thăm quê anh

3. Thư gửi bạn đọc lời bình bài thơ “Gửi em, cô gái Cao Lao“
4. Câu chuyện đằng sau bài thơ "Gửi em, cô gái Cao Lao"
5. Diễn biến mới nhất từ bài thơ "Gửi em cô gái Cao Lao"
6.Từ "Gửi em Cô gái Cao Lao" đến bài thơ "Em hãy về đi"

Cao Lao Hạ, ngày ...tháng ...năm

BÌNH AN ANH NHÉ

Anh yêu !

Anh ạ ! Em vừa đọc lại cuốn sách "ĐẮC NHÂN TÂM” mà anh tặng em ngày sinh nhật năm ngoái. Quyển sách này đã được viết ra cách nay hơn ba phần tư thế kỷ, vậy mà quá tuyệt vời, bổ ích và thiết thực cho con người trong đó có cả anh, em và tình trạng hôn nhân của chúng ta hiện nay !

Anh ơi !

Đã bao lâu rồi anh nhỉ, kể từ ngày hôm ấy, ngày em được nhà máy Sông Gianh cử đi dự hội thảo về phân bón và thuốc bảo vệ thực vật do Tổ chức lương nông thế gới ( F.A.O) tổ chức tại Mã Lai, trở về. Sóng gió đã đổ ập lên ngôi nhà của chúng ta và tình cảm vợ chồng ta chỉ còn trên danh nghĩa “ đồng sàng mà dị mộng “. Mỗi ngày, như mọi ngày, sáng chúng ta cùng ra khỏi nhà, chiều tối lại trở về ngôi nhà quen thuộc. Mọi người vẫn tưởng rằng gia đình chúng ta hạnh phúc, kinh tế vững vàng, nhà cửa khang trang v.vv...Nhưng nào ai biết thời gian qua ngôi nhà này đã là địa ngục, giam cầm chúng ta phải không anh? Còn đâu những tiếng nói, tiếng cười, tiếng gọi anh, em và tiếng nựng con gái yêu ? Còn đâu những tối bên nhau, con nằm ở giữa bi bô, líu lo, ríu rít nói cười. Còn đâu những nụ hôn và ân ái đam mê ? Còn đâu những ngày nghỉ vợ chồng đưa con đi chơi mua sắm ở chợ Ba Đồn, đi thăm thú Động Phong Nha, Bãi Đá Nhảy ...Còn đâu những lần hè về quê thắp hương ở Đình làng và nhà thờ tổ ? v.vv...

Anh ơi ! Tim em quặn thắt như có một vật gì đè nén, như có một bàn tay ác quỷ đầy lông lá bóp chặt. Em đau đớn, xót xa cho thân phận mình và xót xa cho con gái của chúng ta. Em vẫn thương anh mà không hiểu nỗi, sao anh lại có thể hồ đồ, phủ phàng và ác độc với mẹ con em đến vậy ? Mẹ con em có làm điều gì nên tội đâu anh? Nếu không nói là là vô tội, là oan ức !

Anh yêu !

Trong cuốn sách em đọc có câu: “Nếu muốn người khác oán ta đến tận lúc chết thì hãy dùng những lời chỉ trích cay độc... “. Em không oán anh, không trách anh và trong sâu thẵm tâm hồn và trái tim em, hình bóng anh vẫn duy nhất hiện hữu. Em và con cần anh – người chồng, người cha của mẹ con em ! Thế nhưng, đã bao lần em mong anh hãy suy nghĩ và xét đoán sự việc cho thấu đáo, đừng vì những lời đồn thổi của người ngoài mà cố tình không hiểu hoặc hiểu sai về con người em. Sao anh không tin em, người đã cùng anh nồng nàn trong tình yêu bao ngày tháng, trọn vẹn ấm êm trong tình nghĩa vợ chồng và hạnh phúc bên nhau trong ngôi nhà quen thuộc này suốt mấy năm nay? Đã bao lần em muốn giải bày sự thật của cái điều mà người ta đơm đặt, thêu dệt và đã làm anh đau đớn, dằn vặt, xem đó như một sự xúc phạm mà như anh nói: “ Không thể tha thứ “ ! Đã có lần em đề nghị anh,chúng ta cùng ngồi lại nói chuyện với nhau đàng hoàng, nghiêm túc như hai người bạn để em nói hết ra sự thật nhưng rồi ngay cả điều đó – sự chân thành, thẳng thắn của em, anh cũng không chấp nhận và anh vẫn nuôi oán hận chất chồng ngày một lớn dần trong lòng anh, trong tâm trí của anh ?

Anh ! Em gửi tới anh lá thư này để thay cho lời muốn nói, bày tỏ với anh rằng: Em hoàn toàn vô tội. Em vẫn thương, vẫn yêu ,vẫn quý và vẫn cần anh, dù cho trong oán hận anh đã xúc phạm, đã làm tổn thương em với những lời lẽ cay độc, oan nghiệt... Anh ghen ư?

Không lẽ anh tin những điều như vậy? Anh là thần tượng trí tuệ của mẹ con em mà ! Tại sao anh lại có thể nghĩ rằng : Em đã phản bội anh, đã ngoại tình trong những ngày hội thảo ở bên kia ? Không ! Không đúng ! Một sự hiểu lầm tai hại. Một sự đặt điều độc ác của người đời đối với em. Ôi ! trăm lần không, nghìn lần không phải như vậy. Đó là sự thật rõ ràng như ban ngày, hiển nhiên trong tấm lòng ngay thẳng và thủy chung của em. Em không phản bội anh, chưa một lần phản bội. Anh ơi ! Nếu cần phải nói ra, thì em xin anh hiểu cho. Đêm hôm đó, có anh chàng người nước ngoài trong vai trò nhà tổ chức hội thảo đã mời em dùng cơm tối tại nhà hàng khách san RETTAURAN, cũng có thể anh ta có cảm tình riêng với em nhưng đó là quyền của người ta ( điều này em không dám chắc để nhận biết) nhưng nội dung chính của buổi tối gặp nhau bên bàn ăn là trao đổi về việc mở rộng nhà máy Sông Gianh. Công ty của ông ấy sẽ đầu tư và cung cấp nguyên liệu lâu dài cho nhà máy em với giá khuyến mãi trong hai năm . Em ngồi với ông ấy đến khoảng 11 giờ đêm và bước đầu đã thỏa thuận được một số nội dung trong công việc kinh doanh, sau khi đã trao đổi xin ý kiến của lãnh đạo bên nước. Rồi sáng hôm sau, theo lời hẹn, em và ông ta gặp lại nhau để tiếp tục bàn bạc và “gút “ lại nội dung. Đó là toàn bộ sự thật của cái đêm đó, đêm tại nước ngoài mà anh nghe người ta nói xa, nói gần để rồi anh không còn là anh nữa, anh đã suy diễn, tự dằn vặt mình rồi ray rứt, đay nghiến em bằng những lời cay nghiệt.

Anh yêu ! Viết ra những dòng trên lòng em thanh thản lạ. Dẫu, sau lá thư này vẫn không làm anh thấu hiểu và thay đổi, anh vẫn cố tình kết tội em thì em cũng đành chấp nhận như một nỗi đau mà số phận an bài nhưng vẫn mong anh hiểu rằng : Em vô tội ! Em yêu anh !

Anh ơi ! Hạnh phúc gia đình là sự bình an và cần có lòng tin anh ạ. Ghen tuông vô cớ chỉ là con dao nhọn đâm vào trái tim , giết chết tình yêu và chôn vùi hạnh phúc mà thôi. Anh ơi? Oán trách , buộc tội thì kẻ điên cuồng cũng biết nhưng hiểu người và tha thứ thì cần một tâm hồn cao thượng, bao dung và cả một trí tuệ mẫn tiệp nữa anh ạ ! Chào anh.

Em, vợ của anh H.H ./.

 

Tác giả bài viết: Lương Duy Thắng