1
  • image
  • image
  • image
  • image
01:19 ICT Thứ năm, 25/04/2024

Thư của Mạ

Đăng lúc: Thứ bảy - 25/08/2012 09:02 - Người đăng bài viết: bientap02
Bài viết "Thư của Mạ" được trích trong truyện "Hoài niệm mẹ" do Nhà xuất bản Trẻ ấn hành của tác giả Lương Duy Thắng
Lời tác giả: Nhân mùa vu lan báo hiếu, kính viếng hương hồn mạ tôi và bài viết này thay cho một bông hồng trắng cài lên ngực áo cho những ai không còn mẹ trên đời.

 Vào những năm giặc Mỹ tiến hành chiến tranh phá hoại ác liệt (khoảng 1967- 1972), quê tôi, một tỉnh ở miền Trung khu IV cũ, là mảnh đất hứng chịu nhiều thiên tai và bom đạn nhất cả nước. " Khổ đau không của riêng ai", nhưng hơn hết vẫn là những người phụ nữ. Những năm tháng đó, họ vừa là cha, vừa là mẹ nuôi dạy con cái, vừa bám ruộng đồng sản xuất và chiến đấu thay cho chồng, con đang ở chiến trường. Cũng như bao người đàn bà quê tôi lúc đó, mạ tôi cũng khổ cực trăm bề.

Ba tôi công tác xa nhà. Nhà tôi lần lượt tiễn anh trai rồi đến em gái tôi vào chiến trường. Tình thương yêu của mạ dành cho những người con đang đối mặt với mủi tên hòn đạn là những giây phút thẫn thờ khi nghe tin chiến sự, là những lời cầu nguyện cho người đi xa bình an vô sự. Còn đối với tôi, tình cảm đó có khác hơn, vì không phải lo lắng đến sự sống chết, nhưng nó có một cái gì đó thật đặc biệt mà cho đến tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in.

Hồi đó, sinh viên chúng tôi được nhà nước bao cấp hoàn toàn (học bổng 18.000 đồng một tháng), nhưng cũng thiếu thốn lắm vì không có tiền tiêu vặt. Một ly trà nóng, một thanh kẹo lạc bán ở chợ quê nơi sơ tán, cũng đi vào giấc mơ của lũ sinh viên bọn tôi. Mùa thi, học khuya, đêm lạnh, mắt hoa, bụng đói cồn cào là tình cảnh thường xuyên. Cũng như nhiều sinh viên khác, tôi viết thư về nhà xin tiền để ôn thi. Sau mấy ngày thấp thỏm chờ đợi, tôi cũng nhận được thư của ba tôi. Mừng vui, háo hức, nhưng sau đó là sự thất vọng dâng tràn khi đọc những dòng "lên lớp" của ông. Nào là "con được nhà nước nuôi ăn học…", nào là "quê ta khó khăn đói kém…", nào là "các anh em con và bạn bè cùng trang lứa đang ở chiến trường…con nên tự khắc phục"…Biết rằng ba nói đúng, tôi thoáng ân hận, nhưng cũng hơi buồn. Đến lúc không còn hy vọng gì sẽ nhận được tiền nữa thì bất chợt vài ngày sau, tôi nhận được giấy báo lĩnh tiền của bưu điện, mà người gửi lại là mạ tôi.

Qua khỏi phút giây ngỡ ngàng, mừng rỡ, tôi chợt chạnh lòng. Đối với gia đình tôi, đây là một số tiền lớn, có lẽ mạ đã dành dụm từng trăm một từ tiền bán buồng cau, nải chuối, từ con gà, rổ khoai…để có tiền gửi cho tôi. Nhưng điều ngạc nhiên hơn cả là nét chữ lạ mà lần đầu tôi bắt gặp, những con chữ to, rời rạc, run rẩy của những người vừa qua lớp i, t. Có lẽ mạ đã hết sức cố gắng để viết ra những dòng nhắn gửi này trong phần dành để viết thư của giấy báo: "Mạ gửi cho con 8.000 đồng. Lo mà học con nhé!" " Ơi, mạ ơi!".

Tôi kêu lên vì cảm động. Lâu nay, tôi vẫn nghĩ mạ tôi là người đàn bà quê lam lũ, sống cho chồng, cho con chứ đâu ngờ mạ cũng biết chữ, tôi chưa baogiờ thấy mạ đọc hay viết bất kỳ cái gì (mạ đâu có lúc nào rảnh rỗi). Thư của mạ chỉ hai dòng ngắn ngủi, chữ của mạ không đẹp nhưng tấm lòng của mạ thì vô cùng.

Lời nhắn gửi của mạ "Lo mà học con nhé" là động lực cho tôi suốt những năm tháng sinh viên và cho đến tận bây giờ, những khi tôi gặp khó khăn trong cuộc sống.

(Truyện đã in trong " Hoài niệm mẹ" Nhà xuất bản Trẻ, T.P Hồ Chí Minh – Năm 2005
)
Tác giả bài viết: Lương Duy Thắng
Từ khóa:

Lương Duy Thắng

Đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Avata
TruongLuu CaoLao - Đăng lúc: 25/08/2012 10:28
Anh Thắng thân mến !
Bài viết của anh cảm động quá. Tôi cũng như anh đều biết cái giá 8 nghìn đồng bạc hồi đó đối với thôn quê nghèo của chúng ta. Nó là mồ hôi, công sức và hơn tất cả là cái quyết định gửi nó cho anh. Bởi vì khi gửi 8 nghìn này cho anh không biết trong nhà còn có nghìn nào nữa không? Ôi tấm lòng của người mẹ thật là sâu năng biết bao nhiêu. Tôi dám chắc bây giờ anh có 8 nghìn ngày xưa đó anh không bao giờ đổi để lấy 8 triệu bây giờ hoặc hơn thế nữa.
Nhớ quá anh Thắng nhỉ ? Không biết bà cụ nhà anh còn tại thế hay không? Đọc bài viết tôi lại nhớ nhiều đến mẹ tôi.
Nhân ngày Vu Lan tôi có viết 1 bài thơ : “ Vu Lan nhớ mẹ” ở caolaoha.com và mời anh em họa bài thơ để gội bớt những đau buồn cho 1 chút nhẹ lòng.
Chúc anh luôn khỏe và có thêm nhiều bài viết hay nhé.
Thân mến.
TLCL

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     



 
  • Lời giới thiệu công trình Địa chí Làng Lệ Sơn  -   Gửi bởi: Lê Trọng Đại
    Trả lời ý kiến đề xuất của bạn Lê Quang Đạt. Việc in sách đủ để phát cho mỗi gia đình người Lệ Sơn 1 quyển là không dễ vì giá thành sách chỉ tính riêng giấy mực thủ tục giấy phép xuất bản xuất bản mỗi cuốn đã 160.000 đồng, để in đủ thì phải 4000 quyển như vậy riêng tiền...
  • Nghề hay: Trồng cỏ nuôi bò một hướng đi tích cực chuyển đổi cơ cấu nông nghiệp nông thôn  -   Gửi bởi: Phạm Thị Thuỳ
    Đọc được bài hay quá. Một số kiến thức rất bổ ích. Tuy nhiên, tôi có việc rất mong được anh hỗ trợ: Anh có định mức nào, hay kinh nghiệm về chi phí sản xuất 1 ha trồng cỏ không anh (giống, phân bón, nhận công, tưới tiêu...). Anh có có thể cho tôi xin được không. Hiện...
  • Lệ Sơn - Làng theo đạo học  -   Gửi bởi: Lương Xuân Trường
    Mình tình cờ đọc lại bài viết của mình ở đây. (bài vết cũng tám năm trước rồi) đọc bình luận của bạn Lâm Phương, chuyện bạn đánh giá thế nào là quyền của bạn. Chỉ có điều một thông tin bạn đưa ra không chính xác: Mình (Lương Xuân Trường) và bạn dồng nghiệp Phan Phương...
  • Thêm một tư liệu Hán nôm về địa danh Lệ Sơn  -   Gửi bởi: Lê Trọng Đại
    Cháu xem lại thông tin đoạn nói về chiến tranh Trịnh - Nguyễn 1774 - 1776 là chưa chính xác dễ gây nhầm lẫn với thông tin Chiến tranh Trịnh - Nguyễn (1627 - 1672) ở thế kỷ XVII. Thời gian được nói đến trong bài viết là sau khi tướng họ Trịnh - Hoàng Ngũ Phúcvượt sông...
  • Bài thơ cuối cùng của nhà giáo Lê Ngọc Mân  -   Gửi bởi: Lê Quang Đạt, số phone: 0913963799
    Hồi trước đi học chung cấp 3 ở huyện Quảng Trạch cùng bạn Hạnh, bạn Hào ở Ba Đồn. Hay xuống thăm thầy Mân chuyện trò ngâm thơ
  • Chặt củi lèn, một kỷ niệm khó quên  -   Gửi bởi: Lê Quang Đạt
    Nhớ lại hồi xưa đi chăn bò cùng các bạn ở Hung Tắt, Hung Cày. Nay đâu còn cảnh đó nữa?
  • Một gia đình cần sự giúp đỡ  -   Gửi bởi: Nguyen Van Thanh
    Rất buồn vì Thay mặt Hội đồng hương Văn hoá tại Nha Trang trích gửi tiền ủng hộ mà không có danh sách...Việc đã qua...Thôi nhé!
  • Gửi con gái Mẹ  -   Gửi bởi: Hung Lan
    Mệ Phương còn khỏe không chi Hồng ?
    Bài thơ hay đáo để, đọc mà nước mắt chảy dài.
  • Lê Đình Khôi; Quê hương là nơi con nước "chở che con đi..."  -   Gửi bởi: Lê Trọng Đại
    Bài viết rất là một lời tri ân với cụ Lê Đình Khôi người đã có những hành động đẹp đóng góp cho cộng đồng cư dân Lệ Sơn ở Hà nội và quê hương và cũng phần nào nói lên được cái tâm của một người con Lệ Sơn đáng kính đối với quê hương. Cảm ơn chú Vệ và Ban biên tập báo...

Thống kê

  • Đang truy cập: 3
  • Hôm nay: 136
  • Tháng hiện tại: 36478
  • Tổng lượt truy cập: 8045512

Liên kết làng quê Quảng Bình

Lệ Sơn 2 - www.langleson.com
Làng Cao Lao - www.caolaoha.com
Làng La Hà - www.langlaha.com
Quảng Bình Trẻ - www.quangbinhtre.com
Nhịp Cầu - www.nhipcau.de

Báo Quảng Bình - www.baoquangbinh.vn
Hân hạnh chào đón các bạn đến với trang tin www.langleson.net
Bản quyền thuộc về Làng Lệ Sơn. Trang thông tin này là tài sản của toàn thể con em làng Lệ Sơn, huyện Tuyên Hoá, tỉnh Quảng Bình
Trang thông tin điện tử Làng Lệ Sơn hoạt động theo quy định của luật pháp Vịệt Nam dưới sự điều hành chung của Hội đồng tư vấn chuyên môn và kỹ thuật.
Trụ sở: Đặt tại trung tâm lưu trữ truyền số liệu VDC1 - Hà Nội - Việt Nam
Trang thông tin là tài sản chung của toàn thể con em làng Lệ Sơn, xã Văn Hóa, huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình
Email gửi bài viết
baiviet@langleson.net