1
  • image
  • image
  • image
  • image
11:45 EDT Thứ ba, 23/04/2024

Thơ say

Đăng lúc: Chủ nhật - 15/07/2012 14:16 - Người đăng bài viết: bientap02
Giới thiệu chùm thơ Say của bạn Trang Thái Hà, phóng viên báo Quân đội nhân dân

Đôi nét về tác giả:

Họ và tên: Nguyễn Thị Trang
Bút danh: Trang Thái Hà
Hiện là phóng viên báo QĐND


Tác giả tự giới thiệu về bản thân:
Có chút điên của Xuân Diệu. Phút bay bổng, phiêu diêu của Tản Đà. Đậm đà lối chơi ngông của Nguyễn Tuân. Chất hiện thực phê phán của Vũ Trọng Phụng. Đa nghi như Tào Tháo, tỉnh táo như Khổng Minh, dụng binh như Tôn Tử.

Xuất xứ của chùm thơ say:
Nếu không có gì trở ngại, Trang Thái Hà sẽ trở lại Làng Lệ Sơn qua những tác phẩm mới, nên mục thông tin chi tiết về tác giả cũng như xuất xứ của chùm thơ xin phép thông tin vào thời điểm thích hợp. Hôm nay BBT xin trân trọng giới thiệu đến quý độc giả chùm thơ "Say" như là lời chào của Trang Thái Hà gửi đến bà con Lệ Sơn.


Khà với đầy vơi
 
Khà một tiếng
Đời qua chưa nhỉ?
Anh rất xa
Em quá dại khờ
Rượu rất đầy
Em tiếc giọt tràn 
Một lần thôi
Cúi đầu ừ nhỉ
Chỉ mình em
Khà với đầy vơi.
 
Chén ly bôi
 
Rót nữa đi em!
Có chút đắng ngọt tê đầu lưỡi
Anh đắm đuối nhìn em trong đáy cốc
Ánh lửa tình thiêu cháy ruột gan
Cạn hết ly này thôi em nhé? 
Em rót phấn hương thay thuốc độc
Anh dốc men say gạn nắng tàn
Thôi cứ mặc môi nhạt lòng va vấp
Hoa hết thơm rồi rượu hết cay.
 
Đôi tay nhân gian
 
Tôi đem trái đất cất thành rượu
Lại lấy càn khôn luyện thành mồi
Ước gì tìm lại người tri kỉ
Đưa rượu hội hồi túy lúy chơi
Giá cứ như ngày xưa ấy nhỉ?
Uống cạn trần gian thói đa đoan
Gian nan lắm nẻo đời phiêu bạt
Ngọt nhạt chi đời lắm thị phi
“Chí” ơi say được thì say mãi
Tỉnh lại làm chi uổng xị đời...
 
Ta lại say dại khờ
 
Đã bao lần
Thiên hạ dạy ta say
Ta nợ vay
Khất vần thơ dang dở
Đời rất nông
Sông nỡ cạn nhân gian
Ta bất cần
Mặc gió mưa vần vũ
Em thẫn thờ
Mộng hồng trần thở than
Ta nhởn nhơ
Trăng buông mành dan díu
Em ngát hương
Nhạt theo nét mực mờ
Ta dại khờ
Chuốc mãi men cay đắng
Em lắng sâu
Mảnh chai nhàu tê tái
Cứa nát tim anh
Tứa máu suốt dặm dài...
 
Giải khát

Rồi một ngày cái nắp cũng ra đi 
May mắn quá cái chai còn ở lại". 
Đời sinh lắm nẻo say thêm tỉnh
Khôn ngoan phải cạn ly dại khờ
Thôi thì lại cạn ngấm cho say
Gom góp hơi men trả nợ đời
Thời thế thế thời thời là thế
Giải khát thôi mà, có chi mô.
Tác giả bài viết: Trang Thái Hà
Từ khóa:

Trang Thái Hà

Đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Ý kiến bạn đọc

Avata
Lãng tử - Đăng lúc: 03/10/2013 22:59
Vâng, tôi uống, nhưng không say, không truỵ lạc
Tôi uống rượu để tìm vui, xua cái ác.
Tôi cúi đầu thờ cốc rượu của tôi
Còn hơn anh cúi đầu thờ kẻ khác
Avata
Minh Biện - Đăng lúc: 08/09/2012 12:28
Hôm nay trang báo có lượng truy cập kỷ lục, gần 1 vạn người trong 1 ngày quả là khủng khiếp. Dò tìm thì ra báo làng hiện có nhiều bài độc, trong đó phải kể đến những bài viết của bạn TTH, lời bình của bạn hay lắm, ngôn từ phong phú, mạnh mẽ, cương trực, tạo 1 nét mới cho báo làng.
Không có lý do gì mà báo làng không phát triển trên nền tảng tính nhân văn và tính thời đại. Cảm ơn các bạn đã vẻ lại bản đồ cho LLs, để Lệ Sơn có 1 vị trí xứng đáng với các làng quê Việt Nam nói chung. Các bạn chính là những gì tinh túy nhất qua hàng trăm năm phát triển mà LLS có được. Tôi khẳng đinhl, LLS đang có những viên ngọc quý, sáng và đáng trân trọng !
Avata
Trang Thái Hà - Đăng lúc: 10/08/2012 05:44
Thay vì nói lên chính kiến, kêu gọi dĩ hòa vi quý thì Lão nông lại tỏ vẻ thích chí, theo dõi sát sườn diễn biến qua về giữa TTH và anh CLH. Kèm theo đó là những câu tung hứng, bình loạn, ngọt nhạt, nông sâu, cứ như phù sa bồi lở làm đục ngầu cả con sông vậy. Lại còn đề nghị này nọ nữa chứ, có lão nông nào “đểu giả” như anh không? He he!
Nghe cho rõ đây Lão nông, “cái say’ là TTH, anh đồng ý dội một xô nước lã lên cái say có nghĩa anh đồng lõa với cái ác ôn, dung tục, cố tình biến mình thành kẻ “ngụy quân tử” để kiêu hãnh nhận lại cho mình một chén rượu đã “hắt” đi.
Lại còn sợ cái say “trần truồng” nữa chứ, đạo đức quá nhỉ? Hãy tưởng tượng anh đang thưởng thức một tuyệt tác thơ khỏa thân, đó là nghệ thuật trong con mắt người nghệ sĩ, không nhất thiết phải giả bộ thế đâu Lão nông.
Tóm lại, ăn nói khéo kiểu gì cũng lòi cái mặt gian ngoan ra, Lão nông “hạ màn” đi thôi, đủ rồi.
Avata
Trang Thái Hà - Đăng lúc: 10/08/2012 05:26
Anh thân mến!
Cứ tưởng sẽ không còn phải “lý sự cùn” với anh CLH nữa, vậy mà vẫn bị anh “đuổi cùng diệt tận”, bằng mọi giá dí cho được TTH này. He he. Lần này, không đơn thuần đôi co này nọ, đưa thánh hiền ra giảng giải triết lý nhân sinh đâu nhé, mà là dội “một gáo” vẫn chưa đủ, phải dội cho “thùng nước lã” mới hả dạ cơ. Ha ha! Có vẻ cũng “dệ sợ” thật, dễ sợ chết đi được í, ha ha...
Thôi được, xem như kiếp trước tôi nợ anh, mà chắc gì có kiếp trước, sống ở hiện tại thì cứ biết mỗi kiếp này đi đã. “Gần hơn cái tai” của mình là “ông nội” của “đứng ngang mình” đấy anh CLH ạ. Nếu miễn cưỡng khi nghe thì dù có ngang hàng mình, mở miệng hét chói tai, thét như sắp thủng nhĩ thì cũng chẳng ăn thua, coi như điếc mất rồi.
Anh diễn giải say và chết hay quá, tôi không thể phản biện thế nào được. Không ngờ say và chết ranh giới nó rõ ràng, mạch lạc, tường cao hào sâu quá, cứ như lô cốt ấy. Ai không quá chén hoặc không chết hụt một lần chắc không thể phân định được đâu nhỉ? Ha ha... Nhờ anh mà tôi biết, mỗi lần tôi tỉnh dậy sau một loạt rượu là vừa say xong chứ không phải chết. Thế mà tôi cứ nghĩ mình vừa chết đi sống lại, thú vị thật. Thế hóa ra mình say à? Hóa ra thiên đường và địa ngục chỉ là ảo giác, tất cả chỉ là thành trì của não bộ đã tê liệt và mình chỉ làm thơ khi đã qua cơn mê. Phải rồi, lúc say thì ai lịm cho mà viết. Hay quá! Tôi hiểu rồi, bấy lâu nay tôi chưa chết, tôi chỉ “sống thiên thu” một khoảng trống nào đó thôi. Tự dưng ngộ ra mấy điều này nhờ anh CLH, có lẽ phải kiếm ba que hương để vái sống anh chăng? Làm như thế anh không tổn thọ chứ? Có gì xin tạ lỗi với anh trước, he he...
Thế này anh ạ! Tôi là TTH, xét cho cùng thì là cũng phận nữ nhi thường tình, bây giờ là con gái, vài năm nữa sẽ là phụ nữ rồi đàn bà. Anh không xem trọng tôi thì thôi, cũng nên “thương hoa tiếc ngọc”, nâng niu, trìu mến, độ lượng với phái yếu tụi tôi một chút. Anh cứ phải dội cả thùng lên đầu tôi thì anh mới yên lòng sao? Đọc sách thánh hiền phải thế nào đó chứ anh? Có cái lý nào “ngọt” đến thế ko anh?
Nếu tôi say, không gì làm tôi tỉnh khi tôi ko muốn tỉnh. Nếu tôi ngông cuồng hãy biết cư xử, giác ngộ, uốn nắn thì khi đó tôi mới thuận. Nếu tôi điên hãy để tôi vặt lá, giết sâu, yên tâm vì tôi không mua xăng về đốt giếng nhà anh đâu. Nếu tôi quá sắc lạnh, hãy để tôi co rúm, tím tái lại vì gió rét do mình tạo ra, anh có thể khoác cho tôi chiếc áo nhưng đừng xối nước đá âm độ hay hạ nhiệt xuống thật thấp để quyết lấy mạng tôi. Nếu tôi quá chai sạn hay lãnh cảm với đời, hãy là người cho tôi thấy cuộc đời vẫn còn đau đáu dõi theo và ngấn lệ vì TTH, xin anh đừng bóp nghẹt từng hơi thở đứt nối của tôi, anh biết nhân đạo có giá trị thế nào đúng không?
Tôi sẽ làm gì với kẻ đủ “bản lĩnh” tặng cho tôi một gáo hay một thùng nước lã đây? Tôi có gì đâu, ngoài mấy vần thơ dang dở, những hơi thở còn nồng nặc mùi men. Không lý nào lại xối lại cho hắn một ao tù nước đọng, toàn rác rưởi phân hủy và có cả nòng nọc đang tung tăng trong đó? Hãy nhận lại của tôi một chén rượu, tôi sẽ nhấp môi, ngưng lại và “hắt” vào kẻ nào vừa ân huệ ban phát cho người khác một nỗi nhục. Như vậy tôi cũng có thuộc hàng vừa vặn, tử tế gì đâu, phải ko?
Hãy yên tâm, trong túi tôi luôn có sẵn chiếc khăn mùi soa, tôi sẽ nhanh chóng lấy ra, thấm từ từ những giọt rượu vẫn còn nồng trên má, trên môi và rực lửa trong khóe mắt anh. Anh để yên cho tôi lau hay gạt phắt đi và bảo rằng: “Rượu bay hơi, để kệ tôi, cô được lắm!”? Anh biết không, chỉ nhấp môi thôi, tôi đã say. Khi say, tôi không làm chủ được mình, thay vì đối lại anh mấy câu bâng quơ, vu vơ, phù phiếm thì tôi lại rửa mặt cho anh bằng một chén rượu. Anh có thể tỉnh nhưng tôi thì vẫn say. Tôi dốc hết rượu cho anh mà tôi say, thế có lạ không chứ?
Nếu không thể đối xử tốt hơn với phái yếu, nếu muốn đánh phái yếu cũng phải nghệ thuật, ít ra anh cũng phải gói cục gạch trong chiếc khăn hay giấy báo rồi mới phang chứ? Anh làm thế này khác nào biến mình thành kẻ “ngụy quân tử”, phàm phu, dung tục. Tôi biết tôi ngoa ngoắt, ghê gớm, chẳng thùy mị gì nhưng anh phải biết “sông có khúc người có lúc”, bụt ở trên chùa hà cớ gì gà lên mổ, không tùy tiện được, đến bụt cũng không hiền đâu.
Tôi không muốn thất lễ với anh CLH thế này đâu, dù gì anh cũng là người làng Lệ Sơn, có chính kiến, đã chiếu cố vào trang thơ rồi nỗ lực phê bình, gợi mở cho tôi rất nhiều điều. Lẽ ra tôi phải hãm nước chè, mời anh ăn khoai gieo mới phải. Anh có thể thứ lỗi cho tôi hoặc không nhưng tôi nói thật, tôi bắt đầu thấy thích anh rồi đấy. Dù chưa biết anh đã già, có gia đình hay “nhỡ nhàng” gì không? Thú vị là những ai từng bổ cào bổ cuốc vào tôi đều trở thành bạn tôi, riêng anh thì khó nói lắm. Nếu anh ở Hà Nội thì hay quá nhỉ? Tôi sẽ tìm anh và thể nào anh cũng nhận được ba que hương, he he. Tôi đùa thôi, làm thế tôi dễ gì còn đất sống ở Hà Thành nữa, he he...
Cảm ơn anh đã thật lòng muốn thức tỉnh tôi, dù hành động có hơi thô lỗ một chút, không sao cả, tôi vốn là một bức tường, ai muốn ném vào tôi thứ gì thì trước khi ném phải lường trước sẽ bị dội trả lại thứ gì thôi. Chỉ có người hiểu được sự yếu đuối, tội nghiệp đến đáng thương của tôi, từ đó bao la dung nạp tôi thì đó mới là lúc “em trở về với đúng nghĩa riêng em” anh CLH ạ! Lần nữa cảm ơn anh, chúc anh mọi sự tốt lành! Hãy cứ đọc thơ và bình phẩm cho tôi, nếu anh chưa ngán ngẩm một đứa “giời đánh” như tôi, he he. Chào anh!
Thương mến!
Trang Thái Hà
Avata
Lão nông - Đăng lúc: 09/08/2012 12:03
Chờ đợi xem đòn phản công nguội của chính khách CLH quả là mãn nhãn. Lời bình của anh bẻ gãy tất cả những mắt xích chắc nhất của Trang Thái Hà. Duy nhất chỉ có 1 điều anh dẫn giải cái say mà hồn lìa ra khỏi xác thì tôi thấy ghê quá, say đến mức này thì đề nghị bạn Trang Thái Hà định nghĩa say lại D:)

Tôi cũng đồng ý với chính khách CLH là cần dội 1 xô nước lã lên cái say, nhưng tôi sợ dội nguyên cả 1 xô thì tất cả những gì đang bám trên người sẽ tuột hết khi đó liệu thơ "trần tuồng" có hay không ?
1, 2, 3, 4, 5, 6  Trang sau

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     



 
  • Lời giới thiệu công trình Địa chí Làng Lệ Sơn  -   Gửi bởi: Lê Trọng Đại
    Trả lời ý kiến đề xuất của bạn Lê Quang Đạt. Việc in sách đủ để phát cho mỗi gia đình người Lệ Sơn 1 quyển là không dễ vì giá thành sách chỉ tính riêng giấy mực thủ tục giấy phép xuất bản xuất bản mỗi cuốn đã 160.000 đồng, để in đủ thì phải 4000 quyển như vậy riêng tiền...
  • Nghề hay: Trồng cỏ nuôi bò một hướng đi tích cực chuyển đổi cơ cấu nông nghiệp nông thôn  -   Gửi bởi: Phạm Thị Thuỳ
    Đọc được bài hay quá. Một số kiến thức rất bổ ích. Tuy nhiên, tôi có việc rất mong được anh hỗ trợ: Anh có định mức nào, hay kinh nghiệm về chi phí sản xuất 1 ha trồng cỏ không anh (giống, phân bón, nhận công, tưới tiêu...). Anh có có thể cho tôi xin được không. Hiện...
  • Lệ Sơn - Làng theo đạo học  -   Gửi bởi: Lương Xuân Trường
    Mình tình cờ đọc lại bài viết của mình ở đây. (bài vết cũng tám năm trước rồi) đọc bình luận của bạn Lâm Phương, chuyện bạn đánh giá thế nào là quyền của bạn. Chỉ có điều một thông tin bạn đưa ra không chính xác: Mình (Lương Xuân Trường) và bạn dồng nghiệp Phan Phương...
  • Thêm một tư liệu Hán nôm về địa danh Lệ Sơn  -   Gửi bởi: Lê Trọng Đại
    Cháu xem lại thông tin đoạn nói về chiến tranh Trịnh - Nguyễn 1774 - 1776 là chưa chính xác dễ gây nhầm lẫn với thông tin Chiến tranh Trịnh - Nguyễn (1627 - 1672) ở thế kỷ XVII. Thời gian được nói đến trong bài viết là sau khi tướng họ Trịnh - Hoàng Ngũ Phúcvượt sông...
  • Bài thơ cuối cùng của nhà giáo Lê Ngọc Mân  -   Gửi bởi: Lê Quang Đạt, số phone: 0913963799
    Hồi trước đi học chung cấp 3 ở huyện Quảng Trạch cùng bạn Hạnh, bạn Hào ở Ba Đồn. Hay xuống thăm thầy Mân chuyện trò ngâm thơ
  • Chặt củi lèn, một kỷ niệm khó quên  -   Gửi bởi: Lê Quang Đạt
    Nhớ lại hồi xưa đi chăn bò cùng các bạn ở Hung Tắt, Hung Cày. Nay đâu còn cảnh đó nữa?
  • Một gia đình cần sự giúp đỡ  -   Gửi bởi: Nguyen Van Thanh
    Rất buồn vì Thay mặt Hội đồng hương Văn hoá tại Nha Trang trích gửi tiền ủng hộ mà không có danh sách...Việc đã qua...Thôi nhé!
  • Gửi con gái Mẹ  -   Gửi bởi: Hung Lan
    Mệ Phương còn khỏe không chi Hồng ?
    Bài thơ hay đáo để, đọc mà nước mắt chảy dài.
  • Lê Đình Khôi; Quê hương là nơi con nước "chở che con đi..."  -   Gửi bởi: Lê Trọng Đại
    Bài viết rất là một lời tri ân với cụ Lê Đình Khôi người đã có những hành động đẹp đóng góp cho cộng đồng cư dân Lệ Sơn ở Hà nội và quê hương và cũng phần nào nói lên được cái tâm của một người con Lệ Sơn đáng kính đối với quê hương. Cảm ơn chú Vệ và Ban biên tập báo...

Thống kê

  • Đang truy cập: 3
  • Hôm nay: 1161
  • Tháng hiện tại: 34879
  • Tổng lượt truy cập: 8043913

Liên kết làng quê Quảng Bình

Lệ Sơn 2 - www.langleson.com
Làng Cao Lao - www.caolaoha.com
Làng La Hà - www.langlaha.com
Quảng Bình Trẻ - www.quangbinhtre.com
Nhịp Cầu - www.nhipcau.de

Báo Quảng Bình - www.baoquangbinh.vn
Hân hạnh chào đón các bạn đến với trang tin www.langleson.net
Bản quyền thuộc về Làng Lệ Sơn. Trang thông tin này là tài sản của toàn thể con em làng Lệ Sơn, huyện Tuyên Hoá, tỉnh Quảng Bình
Trang thông tin điện tử Làng Lệ Sơn hoạt động theo quy định của luật pháp Vịệt Nam dưới sự điều hành chung của Hội đồng tư vấn chuyên môn và kỹ thuật.
Trụ sở: Đặt tại trung tâm lưu trữ truyền số liệu VDC1 - Hà Nội - Việt Nam
Trang thông tin là tài sản chung của toàn thể con em làng Lệ Sơn, xã Văn Hóa, huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình
Email gửi bài viết
baiviet@langleson.net