Câu chuyện đằng sau bài thơ "Gửi em, cô gái Cao Lao"

Bài thơ viết cho một mối tình đã qua của anh Lương Duy Thắng
Lời ban biên tập: Sau khi bài viết "Gửi em, cô gái Cao Lao" được đăng lên mạng www.caolaoha.com vào ngày 12/09/2012, quê hương của cô gái duyên dáng Hồng Hiếu, người yêu một thuở của tác giả. Ngay lập tức câu chuyện về tình yêu dang dỡ đã làm xôn xao dư luận cả hai trang mạng của 2 làng. Có độc giả cảm động trước tình yêu đẹp đẽ của anh đã gửi tặng bài thơ Mời em về thăm quê anh để mời cô Hồng Hiếu về thăm quê hương Lệ Sơn yêu dấu. Có độc giả lại truy tìm và cung cấp thông tin về cô Hồng Hiếu cho anh Lương Duy Thắng. Tuy nhiên đến thời điểm này, các thông tin mà độc giả cung cấp vẫn chưa đúng với người đặc biệt của anh. Để độc giả có thêm thông tin, bằng chứng về mối tình này, đích thân người trong cuộc công bố tiếp một bài thơ thấm đẫm nước mắt, được viết sau 1 lần đưa cô gái HH về Lệ Sơn. BBT trân trọng giới thiệu bài thơ này.

Các bài viết liên quan đã đăng:
1. Gửi em cô gái Cao Lao
2. Mời em về thăm quê anh

3. Thư gửi bạn đọc lời bình bài thơ “Gửi em, cô gái Cao Lao“

CHIA XA TÌNH SY

Anh dự cảm,
Có ngày, em sẽ nói:
Chia tay anh !
Vĩnh biệt một mối tình!
Và em hỡi,
Điều anh luôn e sợ,
Mất em rồi ! Còn lại một mình ta,
Mất em rồi ! Còn lại nỗi xót xa.
Tình yêu của anh, em cho về dỉ vãng,
Như nắm tro tàn sót lại - bới làm chi ?

Chia tay anh !
“ Để anh về lại,
Như chim khôn về tổ, phải lìa cành,
Như cáo chết, lại quay đầu về núi thẵm.

Chia tay anh !
Để mai anh về lại,
Mái ấm gia đình- chờ đợi, ngóng trông anh,
Để anh vẫn là anh - nhẹ nhàng và thanh thản,
Cho trái tim anh không phải xẽ nhiều ngăn “

Chia tay anh !
“ Em chịu nhiều đau đớn,
Mất, mất anh rồi !
Anh về lại với - người ta,
Không trách cứ anh đâu,
Bởi đau đớn lâu nay, em đã quen rồi,
Nhưng anh hỡi ?
Điều cuối cùng em muốn nói:
Em yêu anh, sao anh quá vô tình ?
Anh cạn nghĩ và có phần ích kỷ,
Em đã đau nhiều, đau suốt bấy lâu nay,
Em khắc khoải, nhớ, mong và chờ đợi,
Được gặp anh và thèm nghe tiếng gọi :“ Em yêu !”,
Em day dứt, trong ghen tuông, sầu hận,
Vì yêu anh và trót lỡ đã yêu nhiều...”
Ôi ! Tình yêu, xưa như trái đất,
Mà ai hay, một mối tình si ?
Mà ai hay, có tự bao giờ ?
Một mối tình câm, nín !

 

Tác giả bài viết: Lương Duy Thắng