Tiếng quê

Bài thơ Tiếng quê của tác giả Nguyễn Văn Thuận, thôn Thượng Phủ, hiện là Trưởng Ban liên lạc tù Phú Quốc - Tỉnh Gia Lai
Lời tác giả: Làng Lệ Sơn không chỉ là sơn thuỷ hữu tình, sản sinh ra lớp lớp cháu con, trai thanh gái lịch. Người Lệ Sơn có tiếng nói khá đặc trưng, không lẫn với nơi nào được, lối phát âm độc đáo, nhiều âm tiết, tiếng gió….và nhiều tiếng địa phương (các từ trong ngoặc kép). Ai là người Lệ Sơn dù đi xa quê đến mấy cũng khó đổi giọng được - Tiếng quê như một nốt lặng trầm trong tâm khảm những người con xa quê…

Bài viết cùng tác giả đã đăng:
1.Đổi nắng, viết cho ngày 20/10

 
TIẾNG QUÊ
(Thân tặng các em: Nguyễn Văn Giới - Nguyễn Văn Thanh - Nguyễn Thanh Sơn và cháu Bích Ngọc Hà Nội.)
 
Nghe mẹ kể: tôi sinh chưa đầy tháng
Bao tải gai làm tả khóc oe-oe!!!
Lèn đá cheo leo tay vịn, chân bấm
Mẹ chạy Tây vô hung Mít, hung Cày
Ơi, quê nghèo , lam lũ gieo neo
“Nẩy” chuối, “trấy” cam, nồi cơm toàn “sạu”
Rau Má, rau Mưng, khoai trồng “sét cạu”
"Nác" ngoài rào nuôi con lớn khôn
Lâu không về canh cánh nhớ làng thôn
Thượng Phủ, Xóm Bàu, chợ Vang, Xuân Tổng...
Cồn rọ, Hạ Trang, Bồ Bồ, Nác sôống...
Rào Nác Mội bây chừ “cơn quéo” có “xua khôông?”
Nghe tiếng quê da diết cháy trong lòng
Người đi xa nhớ vườn nhớ “roọng”
Tre “chật đàng” ngả nghiêng che bóng
“Nác” lênh lang mùa lụt  lút nền nhà
Quê tôi ơi tiếng của mẹ cha
Cứ thoảng thốt theo cuộc đời mới lạ
“Ngài” Lệ Sơn “rứa” mà thanh lịch quá
Thà đói cơm không đói chữ bao giờ
Lũ học trò săn đón một ước mơ
Hết phổ thông đi làm thầy cô giáo
Tôi bôn ba với đời cơm áo
Đi trăm nơi, qua nắng bể mưa nguồn
Chỉ tiếng quê thôi! Chẳng có đâu hơn
Để nhớ, để thương, tròn vo kỷ niệm!
 
Ghi chú:
Các từ trong ngoặc kép là tiếng nói thân thuộc của người Lệ Sơn.

Tác giả bài viết: Nguyễn Văn Thuận