Hoạt kịch 1: Hội chứng xây cất

Chuyện xảy ra trên sân Nhà Văn hóa ( NVH) thôn Lộc Thọ, vào một buổi sáng đẹp trời, 3 nhân vật : Cậu bé có tên Đái Chăn Bò (ĐCB); Đồng chí cán bộ thôn ( CBT) và Lệ Kiều ( LK) .
HỘI CHỨNG XÂY...CẤT
(Bài viết phản ánh góc nhìn riêng của tác giả, không phản ánh quan điểm của BBT)

ĐCB: Chào chú ! Chú mần xi mà đứng ngó ngó nghiêng nghiêng NVH của bầy tui rứa ?

LK: Chào cháu ! Chú người ở đây, đi xa mới về.

ĐCB: : Răng chú ? ( chỉ tay phía NVH, gật gật đầu, đắc chí ) Chú đi đây, đi đó có chộ NVH mô hoành tráng dư dà ni khôông?

LK: À...ừ ! To, đẹp công nhận nhưng mà cho chú hỏi nì ?

ĐCB:: Hỏi xi chú ?

LK: Cháu có biết xây xong, người ta dự định mần xi nựa ?

ĐCB:: Nỏ biết. Nghe mô là để cho mấy ôông họp hành xi đó. May quá ! ( Chỉ tay về phía một người ngang qua) Có chú cán bộ thôn ( CBT) tề.

CBT: Chi rứa Đái ?

ĐCB:: Chú ni hỏi ...( ngập ngừng)

LK: Chào đồng chí ! .( Bắt tay niềm nở) Tui người làng ni, đi xa mới về tiện thể ghé tham quan NVH thôn ta.

CBT: Rứa hà, đồng chí mần vài “bô” đăng báo cho cả làng, cả nước và thế giới biết Việt Nam ta ngày một đổi mới.

LK: Vâng ! Tui vừa chụp nhưng xin hỏi đồng chí là chính quyền đã có kế hoạch sử dụng cái nhà ni chưa ?

CBT: ( ngập ngứng im lặng) Báo cáo với đồng chí vấn đề đó là vấn đề..vấn đề lâu dài, phải có lộ trình đồng chí ạ. Trước mắt cứ xây cái đã, ít ra thì họp hành khôông phải nhờ nhà dân, lộ hết cả bí mật quốc gia, đám đàn bà con nít í ...

LK: Đống chí này, theo tui biết thì tiêu chí NVH là mở mang văn hóa, phục vụ cho bà con, chứ xây lên cho to, cho đẹp mà chỉ để họp hành thôi thì bà con được hưởng lợi gì ?
 

Ảnh minh họa (Suy nghĩ của Lệ Kiều)

CBT: Á...ừ ! Đồng chí nói cũng phải dưng mà...khó khăn lắm đồng chí ơi. Cơ chế ni, cấp trên chỉ đạo mình mần thì mình mần thôi. Chấp hành Nghị quyết cấp trên mà đồng chí ...mà nói thiệt chư cái NVH ni to nhất, đẹp nhất làng là bà con bầy tui sướng lắm, tự hào lắm... Vừa rồi có O nhà báo mô ở Sài Gòn hay Hà Nội có hứa tặng 100 quyển sách mà anh em tui hội ý cám ơn và không nhận.

LK:  ( ngạc nhiên ) Sao vậy ?

CBT: Ôi dào ! Sách vở rách việc lắm đồng chí nờ...Ai quản, rồi mỗi người tha về nhà mình, dăm bựa nựa tháng là mất sẹch, lại phải đóng bàn, đóng kệ và cả soạn lụt nựa chơ.

LK: Tôi nghĩ ít nhất NVH thì cũng phải có sách, báo chứ ?

CBT: Đồng chí không nghe các cụ nói à... xây cất, xây để cất cái đạ. Tiếng nác ta phong phú thiệt đồng chí hè.

LK:  ( Cười lớn ) Hay ! Hay !...Xây để cất ! Cám ơn đồng chí (bắt tay tạm biệt)

LK: (Lẫm bẩm) Hội chứng...Đúng là hội chứng XÂY để CẤT, tại sao người ta không tập trung xây tình người, cho mỗi ngày thêm vững chắc và tốt đẹp hơn lên nhỉ ?.

Tác giả bài viết: Lương Duy Thắng