Con sẽ về, quê gắng đợi nghe quê

Tình yêu quê hương, da diết, cháy bỏng của tác giả Nguyễn Mạnh Sỹ hiện công tác tại thành phố Huế cũng là nổi niềm chung của biết bao con em Lệ Sơn đang lập nghiệp nơi phương xa.


GỬI QUÊ HƯƠNG


Tôi lớn lên theo tiếng thở thời gian,
Qua bao năm bóng quê nhà đã nhạt.
Cũng lâu lắm chưa được về thăm lại
Những con đường thân thuộc tuổi thơ tôi.
 
Tôi ngẩn ngơ mơ hình bóng làng quê,
Mỗi sáng tinh sương nghe gọi nhau đi chợ.
Mớ rau non, dưa cà, trái mít.
Nắng chào ngày cũng lúc chợ vừa tan.
 
Rồi mơ hồ, tôi nhớ gốc cau thưa,
Mảnh vườn xưa vài cây cam, bụi chuối.
Gió thiu thiu võng trời trưa tĩnh mát.
Bát nước chè nghe chát mặn mồ hôi.

Chợt xót lòng nhớ Ngoại mắt xa xăm.
Ngồi dựa góc hiên mỏi trông chờ con cháu.
Dáng bà gầy, nghiêng nghiêng bóng nắng.
Lâu chưa về, con nhớ lắm Ngoại ơi.
 
Tôi ước ao giờ phút đứng bên sông.
Đợi đò sang cho tôi về thăm lại.
Con đường xưa, mảnh vườn thân thuộc ấy.
Được thấy bà mừng , đón cháu về thăm.

Quê hương ơi, nghĩa nặng tình sâu,
Lòng luôn nhớ quặn đau từng tấc dạ.
Cũng đã lâu, chưa về quê, quê nhỉ?
Con đường mòn trong ký ức dần xa.

Hẹn đã nhé, quê ơi, xin hẹn nhé.
Mai mốt tôi về, quê ráng đợi nghe quê…

Tác giả bài viết: Nguyễn Mạnh Sỹ