Bài thơ tưởng nhớ Đại tướng Võ Nguyên Giáp của cô giáo Trần Thị Thanh Liêm

Tham dự buổi tưởng niệm, thắp nến tưởng nhớ, tri ân Đại tướng Võ Nguyên Giáp tại Đại học Đại Nam vào tối ngày 10/10, cô Trần Thị Thanh Liêm nghẹn ngào đọc bài thơ “Tấm gương Đại tướng” và “Đại tướng Võ Nguyên Giáp” mà cô tự sáng tác. Cô Trần Thị Thanh Liêm cũng xúc động kể về 15 phút quý báu được trò chuyện và phiên dịch cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp một cách tình cờ.

 
Bài thơ chất chứa lòng biết ơn sâu sắc của cô đối với công lao to lớn của Đại tướng đã đem lại cho nhân dân Việt Nam hòa bình, độc lập và tình cảm sâu nặng, thương tiếc trước sự ra đi mất mát của vị Đại tướng vô vàn kính yêu.

Tâm sự về kỷ niệm lần gặp Đại tướng trong hoàn cảnh bất ngờ, cô Liêm rưng rưng nhớ lại: “Tôi gặp bác Giáp vào thập kỷ 90. Khi đó, tôi là phiên dịch viên cho quầy trưng bày máy móc của Thượng Hải ở Triển lãm Giảng Võ. Tôi thực sự thấy bất ngờ và vinh dự khi Đại tướng thăm quầy hàng của chúng tôi. Tôi may mắn được dịch cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp khoảng 15 phút. Tôi đã dịch cho nhiều vị lãnh đạo, chính khách nhưng đối với Đại tướng, vì sao tôi lại thấy gần gũi đến thế! 15 phút dù ngắn ngủi nhưng để lại nhiều ấn tượng sâu sắc, cả đời này tôi không bao giờ quên được”.
 
Nói đến đây, cô Liêm không kìm được xúc động. Cô kể trong nước mắt, lần đó đến gian hàng trưng bày mà cô phiên dịch, Đại tướng nở nụ cười tươi rồi ôm hôn cô thắm thiết. Đại tướng ôn tồn hỏi về tình hình công ty của Trung Quốc sang đây dự triển lãm và cô Liêm dịch lời của Đại tướng cho người Thượng Hải.

“Sau này, tôi có may mắn được gặp Đại tướng vài lần tại cuộc họp đồng hương. Đại tướng có đến dự và ấn tượng không chỉ của mình tôi về Đại tướng chính là sự ân cần, đức độ, phong thái gần gũi mà khó ai có được. Nhưng giờ người đã đi rồi!”, cô Liêm chia sẻ.

Cô Liêm xúc động nói, ngày Đại tướng mất, cô rất buồn, đau xót và đã khóc rất nhiều khi người dân Quảng Bình nói riêng, đồng bào Việt Nam nói chung mất đi vị tướng tài ba, lỗi lạc. Cô tiếc vì sức khỏe không cho phép nên không thể đi viếng Đại tướng ở nhà riêng trong mấy ngày hôm nay.
 
Thạc sỹ Trần Thị Thanh Liêm xúc động đọc bài thơ viết về Đại tướng.
Thạc sỹ Trần Thị Thanh Liêm xúc động đọc bài thơ viết về Đại tướng.(ảnh Hiển Xăm).
 
“Hôm nay được đọc bài thơ tiễn biệt Đại tướng, tôi rất xúc động và vinh dự. Khi làm bài thơ tặng các vị lãnh tụ sao khó thế, tôi không biết dùng ngôn từ gì để lột tả hết lòng kính yêu, sự ngưỡng mộ của mình cũng như không biết dùng câu thơ nào để nói hết công lao mà Đại tướng đã đem lại cho dân, cho nước mình”, cô Liêm tâm sự.

Cô Liêm còn bày tỏ sự ngưỡng mộ vị tướng luôn vì nước vì dân mặc dù lúc ốm, sắp mất, Đại tướng vẫn nghĩ về đồng bào nghèo Quảng Bình, bác vẫn muốn trở về với nhân dân với quê hương của mình.

“Tôi nghe vừa rồi Quảng Bình bị ngập lụt, cây cối chết hết cả, nhưng riêng nhà Đại tướng, cây khế vẫn xanh trĩu quả như chào đón Bác về với người dân Quảng Bình. Đại tướng quyết định về quê khiến tôi cảm thấy xúc động và ngưỡng mộ một tài năng trí tuệ phi phàm như thế. Có lẽ, những danh nhân, lãnh đạo ở Việt Nam cũng như trên thế giới hiếm ai làm được những điều như Đại tướng”, cô Liêm chia sẻ.

 
Bài thơ mà cô Liêm sáng tác để tưởng nhớ, tiễn biệt Đại tướng!

Hai bài thơ xúc động để tưởng nhớ Đại tướng Võ Nguyên Giáp của nguyên giảng viên ĐH Hà Nội, Trần Thị Thanh Liêm:

TẤM GƯƠNG ĐẠI TƯỚNG
(Tưởng nhớ Đại tướng Võ Nguyên Giáp)
 
Gương Bác Võ Nguyên Giáp sáng ngời
Đức tài hòa quyện cháu hằng soi
Điều binh nức tiếng muôn lòng dõi
Viết sử lừng danh vạn kiếp noi
Nhiệt huyết truyền trao hồng sách lược
Huân công tỏa rạng thắm tình đời
Ngàn năm Văn hiến còn lưu giữ
Gương Bác Võ Nguyên Giáp sáng ngời.


ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP

Đức trọng tài cao mãi sáng ngời
Trở thành biểu tượng vạn người noi
Điều binh giặc khiếp vì mưu lược
Trị quốc dân yêu bởi thức thời
Hạt giống Tiên Rồng vang bốn cõi
Lòng con Lạc Việt tỏa muôn nơi
Ngàn năm đất mẹ còn lưu giữ
Tên đấng hiền nhân giữa cuộc đời.
 
Hà Nội, 10/10/2013
 
-------

Tác giả bài viết: Trần Thị Thanh Liêm