Bài thơ Về cùng anh

Hè này ta về quê Em nhé Thăm lại hang Dơi, hang Trống, hang Đờng Lên hang Đụn gió lùa hóng mát Cho ký ức xưa theo gió bay về


VỀ CÙNG ANH

Em cùng anh về lại thăm quê
Thăm động Chân Linh, viếng miếu Bà
Nơi ấy ngày xưa trong đói khó
Làng thỉnh cầu xin mưa thuận gió hòa
 
Thăm bến sông xưa mình chung tắm gội
Xem đàn em đãi hến, bắt coòng
Bắt ốc gạo nấu nồi canh chuối
Nhớ lại thời thơ ấu mẹ nuôi ta
 
Em chưa một lần lên đỉnh lèn Choi
Đếm cùng anh “lèn” quê mình mấy đỉnh
Lên xuống mấy lần và có mấy hung”
Nơi ấy ngày xưa biết bao huyền thoại
 
Nhớ về cùng anh, một mùa thu
Xem núi đá giữa sương giăng, mây phủ
Nghe tiếng chim kêu, vượn hú gọi bầy
Cảnh quê mình tranh vẽ em ơi!
 
Đi cùng anh về lại giữa mùa đông
Về xứ đồng sâu “rào Nước Mội”
Xem đàn vịt trời, đàn quốc, bầy le
Đến mùa lạnh bay về đây sinh sống.
 
Hè này ta về quê em nhé
Thăm hang Dơi, hang Trống, hang Đờng
Lên hang Đụn, gió lùa  hóng mát
Cho ký ức xưa theo gió bay về.
 
 
Quê mình nghèo, chỉ quả mít quả lê
Nải chuối buồng cau, gánh hàng mẹ bán
Cơm độn sắn ngô với khế cùng cà
Còn phân chia, nhường nhịn chan hòa.
 
Thương đất quê chớm mưa đã “lụt”
Mùa nắng lên hạn đã nứt đồng
Thương mẹ cha một thời lam lũ
Chỉ cuốc cày bám đất nuôi con.
 
Mới đó thôi ngày xưa xa thế
Mái đầu xanh đã đốm bạc mấy phần
Chút sắc trẻ chỉ còn thoáng hiện
Để buồn vui đè nặng bờ vai.
 
Để mai đây em về lại thị thành
Nơi cuộc sống bao bộn bề, hối hả
Đầy tính toan, trong cuộc sống đời thường
Còn hơi ấm đất quê, khơi niềm hy vọng.
                                            Tháng 5/2004

 

Tác giả bài viết: Trần Đức Thịnh (Sưu tầm Lê Trọng Đại)