Bài thơ Làng tôi

Bài thơ da diết tình quê của tác giả Nguyễn Văn Giới ...Trưa nắng hè ve ve hát râm ran. Chim dôồng dộôc rủ nhau về làm tổ...


Bài viết cùng tác giả đã đăng:
1.Tôi và Anh
2. Hồn quê
3.
Tiếng quê


LÀNG TÔI

Làng trong tôi là dòng sông Gianh
Là luỹ tre xanh là vườn cây trái
Trưa nắng hè ve hát râm ran
Chim dôồng dộôc rủ nhau về làm tổ... 
  
Làng trong tôi là những con đường nhỏ
Chích choè kêu trước ngõ mỗi sớm mai
Làng trong tôi núi sừng sững vươn vai
Có hang động, thị chín thơm thơm mãi
Hái để đầu giường, ai để tặng ai ? 

Làng trong tôi là ngày rộng đêm dài
Mùa gió rét quây quần bên bếp lửa
Nói chuyện xóm làng, cùng nướng sắn khoai.
Làng trong tôi tình người da diết 

Văng vẳng nhà ai tiếng trẻ học bài
Con đò nhỏ bập bềnh theo sóng nước
Dòng sông trôi, bến lỡ, biết bao đời...
Làng trong tôi mang nặng tiếng ru hời 

Chiếc chõng tre, quạt mo cau, mẹ hát
Ru đời con vào giấc ngủ thiếu thời
Lời ca buồn, áo mẹ đẫm mồ hôi...
Làng trong tôi chợ Vang sớm, lắm người
Đò ghé bến chở theo nhiều hàng hóa 

Gánh trái cây, giỏ rau quả, cá tôm
Con đợi mẹ về lòng  dạ cứ bồn chồn...
Làng trong tôi là một ngôi trường nhỏ
Hàng rào tre, xoan nở tím xuân về
Lũ chúng tôi chơi “ bịt mắt bắt dê”
Người bụi đất vẫn hả hê cười nói...  

Làng trong tôi, tiếng dế kêu gốc chuối
Em rọi đèn bên ang nước rình nghe.
Làng trong tôi nắng bỏng rát trưa hè
Gió Lào thổi, ta ra sông hụp lặn...

Làng trong tôi xưa thật nghèo, nghèo lắm
Chân đất áo sờn, khoai sắn thay cơm
Vẫn vô tư, vẫn nhớ lắm, nhớ hơn
Đời thay đổi mọi người giờ no đủ...
                     * 

               *         *
Làng trong tôi, đáy lòng luôn nhắc nhủ
Là núi sông, là đồng lúa, cánh cò
Làng trong tôi luôn bát ngát câu hò
Tôi ghé bến - ngược đò - về xưa cũ !

Tác giả bài viết: Nguyễn Văn Giới