Thơ giao lưu hai làng Cao Lao Hạ và Lệ Sơn

Hai người bạn, anh Trường Lưu Cao Lao người Cao Lao Hạ và anh Lâm Tới người Lệ Sơn biết nhau trên trang điện tử của hai làng cùng có những đồng cảm về Quê Hương của nhau
Thơ gửi anh Trường Lưu Cao Lao
 

Cao Lao Hạ đất bạt ngàn nắng gió
Mới nghe thôi chưa đến được bao giờ
Bạn thường kể tôi nghe như thế đó
Có ai ngờ quê bạn hóa quê tôi.

Chia tay anh Trường Lưu Cao Lao xa xôi
Nghe mãi đó mà nay mới tới
Trái tim tôi bồi hồi, mong đợi
Gặp lại anh niềm mơ ước bao ngày.

Lệ Sơn đó vùng đất cỏ và cây
Có dốc, có đồi, có sông, có núi
Còn ở Cao Lao nơi anh sống
Có những con đường ngợp cánh gạo rơi.

Nếu có dịp mời anh ghé quê tôi
Thăm người Lệ Sơn hiền hòa mến khách
Thăm Cột Đình, đền Trần, Miếu Tự
Nơi xuất thân bao vị anh hùng.

Nay tôi sống, xa quê 1 tý
Cái nắng, gió sao mà da diết thế
Chan chứa tình thân sao bồi hồi – xứ Lệ
Hai tiếng thân thương mà nặng trĩu ân tình.
 
Lâm Tới
 
 
Gửi bạn Lâm Tới và các bạn Lệ Sơn.

 
GIỌT NƯỚC ĐẦU NGUỒN.

Ráng chiều dệt gấm cong nét cọ.
Núi lượn nhấp nhô cổ quàng mây.
Duyên nợ gì đây - khua mái ngược.
Để đến quê em với mộng đầy.

Có phải em - giọt nước nguyên khôi ?
Lang thang tìm bến - chút đơn côi.
Trời khiến chợt nhiên ta gặp gỡ.
Để lòng xang xốn phận nổi trôi.

Anh hiểu kiếm tìm ảo vọng thôi.
Nước em thành nhũ đá mất rồi.
Biếc biếc thẹn thùng khoe dánh bóng.
Để lòng anh quặn phút chia phôi.

Lệ Sơn ơi- bên lở bên bồi.
Cớ sao làm lẽ bước chân tôi?
Chiều này bóng đổ nhà ga vắng.
Núi vẫn còn đây sông vẫn trôi...

TruongLuu CaoLao

Tác giả bài viết: Ban biên tập