Bài thơ viết về quê hương để gửi cho những thế hệ sau

Bên dòng sông Gianh thơ mộng, hiền hòa, với 99 chóp lèn sừng sững cùng thời gian là làng quê ta bé nhỏ, êm đềm, đậm đà tình nghĩa bà con, làng xóm. Bao thế hệ đã trưởng thành, cũng từ đây, bao người con của quê hương đã tung cánh bay xa, trên khắp mọi nẻo đường...Nhưng ta cứ mãi băn khoăn rồi mai đây, thế hệ con cháu chúng ta (và sau nữa) sẽ hiểu gì, nghĩ suy gì, làm gì... khi nói đến quê hương, một vùng quê nông thôn thuần phác đậm nghĩa, nặng tình. Bài thơ của tác giả Nguyễn Văn Giới nói hộ với chúng ta điều đó

Bài viết cùng tác giả đã đăng:
1.Tôi và Anh
2. Hồn quê

TÌNH KHÚC QUÊ HƯƠNG


Cha đưa con về thăm quê nội 
Làng xóm nghèo, cách trở đò giang 
Trưa nắng hè ve cứ hát râm ran 
Tre soi bóng, gió mênh mang mời gọi... 

Đây con đường làng ngày xưa lầy lội 
Dòng sông Gianh bên lỡ, bên bồi 
Cánh đồng quê đang cuối vụ nghỉ ngơi 
O con gái mặt tươi cười  rạng rỡ ! 
Cha muốn con cha sau này hãy nhớ 
Quê mình nghèo, gian khổ đã qua rồi 
Đây mảnh đất cả một thời oanh liệt 
Dãy núi cao, dòng sông Gianh xanh biếc 
Trải bao đời,  vẫn da diết  tình quê ! 

Dẫu đi xa lòng ta mãi nhớ về 
Nơi nguồn cội, giữa bộn bề cuộc sống. 
Nơi nội con đang ngày đêm thơ thẩn 
Sống âm thầm, vui giữa chốn sơn khê ! 

Cha muốn rằng con hãy biết yêu quê 
Trước khi hiểu - về vạn điều to lớn 
Yêu ruộng lúa dập dờn sương sớm 
Yêu cánh cò từ những khúc ca dao... 
Biết quý trọng công lao người cày cấy 
Lũy tre xanh ngàn năm con có thấy 
Sơn thủy hữu tình- nơi ấy quê hương ! 
Đây dòng sông quê biết mấy thân thương 
Đây  những con đường, ngôi nhà vừa xây mới 
Nặng bản tình ca diệu vợi cả chiều quê ! 

Con say mê nhìn núi cao, trời rộng 
Tắm hồn mình trong nước mát dòng sông 
Vẳng điệu hò lơ lửng giữa thinh không 
Nghe bát ngát khúc tình quê đồng nội ! 

Tác giả bài viết: Nguyễn Văn Giới