Khóc Bác Hùng

Bài thơ tiễn một người bạn chiến đấu về miền cực lạc của Bác Lương Duy Thái
KHÓC  BÁC  HÙNG
(Cựu chiến binh đoàn Tam Giang )

Nghe tin Bác đã đi xa
Phương Nam tê tái , lòng tôi ngậm ngùi
Ừ, nhớ thủa Trường Sơn bom đạn
Duyên trời cho hai đứa có nhau .
 
Trường Sơn đêm thẳm vực sâu
Đèn gầm Bác chỉ “ nhấp nha “ thấy đường
Cũng bao phen anh em hú vía
Tọa độ bom chớp lóe trước sau
Vô lăng Bác giử vững tay
Vượt vùng tọa độ nhìn nhau ta cười !
Lại nhớ đêm chở đạn ở Cổng Trời
Đèo cao sương ướt tôi ngồi co ro
Bác ngoảnh lại hỏi trong tiếng gió
Ngồi sau xe có lạnh lắm không ?
                         
Bác đưa tôi tấm ni lông
Nghĩa tình đồng đội làm tôi ấm lòng !
 
Đèo TaLao đêm khuya rừng động
Hầm chữ A tôi Bác nhìn nhau
Ngoài kia pháo sáng trước , sau
Trong hầm tôi Bác chỉ lo xe hàng .
              
Thôi thì:

Trời cho năm tính tuổi
Đất cho chất nở hoa
Mới bảy ba đâu đã già
Mà sao Bác đã vội vàng ra đi ?
                                                           
Tôi khóc Bác vì biệt ly !
 
Sài Gòn, 29/ 6 / 2016

Tác giả bài viết: Lương Duy Thái