Dòng sông quê tôi

Quê hương với bao tình cảm mặn nồng. Là nơi chôn rau cắt rốn. Nơi tuổi thơ vui buồn theo những tháng năm. Quê hương nơi có mẹ già vẫn dõi theo ta ngày tháng để rồi đến một ngày ta nấc nghẹn hai tiếng Quê Hương... xin gửi tâm tình vào trang viết.


DÒNG SÔNG QUÊ TÔI
(Văn Hóa Tuyên Hóa Quảng Bình)

Sông vẫn vậy trọn đời ôm bờ cát
Lũy tre xanh bao bọc mãnh tình quê
Con đò nhỏ ngàn năm sau còn đợi
Những đứa con xa xứ mãi đi về.

Sông quê tôi uốn quanh ba phần đất
Còn một phần che chở dãy Linh Sơn
Từng câu hò nặng tình vương theo sóng
Gợi ân tình bình dị mãnh riêng quê.

Có ai xa không da diết nhớ về
Nơi chôn rau,  nơi sinh thành còn đó
Gữi theo sóng tình yêu của gió
Hát ru con từ thuở một hai.

Nơi chiều dài nỗi nhớ chơi vơi
Núi vẫn nghiêng soi dòng sông lấp lánh
Sông vẫn rì rào hát ru mỗi tối
Chờ  những đứa con xa xứ đi về.

Tháng 4/2016

Tác giả bài viết: Nguyễn Thanh Trung