Hương đất và người
- Chủ nhật - 24/04/2016 23:18
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
Những bài thơ đặc sắc trong tập thơ "Hương đất và người" của Thầy giáo Trần Xuân Quế
Nhà giáo Trần Xuân Quế ở thôn Thượng Phủ (xã Văn Hóa, huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình) nguyên Tộc trưởng Trần tộc đại tôn làng Lệ Sơn. Ông cũng là một trong những nhà thơ có nhiều sáng tác đặc sắc về Lệ Sơn và nghề giáo. Thầy hiện là nhà giáo đã nghỉ hưu, là Hội viên Câu lạc bộ thơ Cựu giáo chức Việt Nam. Thầy đã có nhiều bài thơ hay được đăng trong Tuyển tập Hương đất và người, nhà xuất bản Lao động, HN, 2010. Dưới đây chúng tôi xin giới thiệu cùng độc giả một số sáng tác của thầy.
Bài thơ Tình quê được rút trong tuyển tập Hương đất và người
TÌNH QUÊ
Ai say hoa thắm trên ngàn
Ai say ngọn sóng ngập tràn đai dương
Cho dù đi khắp muôn phương
Ta say ta đắm quê hương lạ thường
Tình quê dệt mối tơ vương
Suốt đời để nhớ để thương trong lòng
Yêu từng ngọn núi dòng sông
Yêu mùa hoa trái nhẫn lồng vườn quê
Người thân năm tháng đi về
Bâng khuâng nỗi nhớ, bộn bề niềm vui
Quê hương ơi! Đã bao ngày
Hoa xuân nở rộ vương đầy núi sông
Vẫn tà áo trắng sáng trong
Vẫn câu ca khúc trong lòng mẹ xưa
Quê hương đẹp cả bồn mùa
Còn đây nỗi ấm sớm trưa giấc nồng.
Trần Xuân Quế
2006 – 2010.
Nhân dịp khánh thành chùa Vĩnh Phúc Thầy giáo Trần Xuân Quế đã gửi tặng độc giả báo làng bài thơ mới có tự đề:
VĨNH PHÚC TỰ
Trả lại làng quê mái chùa xưa
Đã bao thế kỷ trải nắng mưa
Chiến tranh đổ nát nền còn móng
Trùng tu tạo dựng đẹp hơn xưa
Một thuở tiền nhân gieo phúc đức
Từ bi Phúc Tự dưỡng tâm linh
Đất tổ truyền lưu nền văn hiến
Nơi ấm tình thương đạo trường sinh
Chiều chiều chuông đỗ vọng ngân vang
Điệu nhạc lan xa thỉnh xóm làng
Như tiếng tri ân về quá khứ
Quê nhà mỹ lệ cảnh thanh sang
Sinh thủy trong veo nước giếng chùa
Long mạch thủy tụ tự ngàn xưa
Môi sinh nôi dưỡng bao thế hệ
Dẫu đất trời thừa nắng thiếu mưa
Gái tú trai thanh nét hào hoa
Vào Nam ra Bắc tít phương xa
Lòng luôn luôn nhớ chùa Phúc Tự
Địa chí lưu danh đời ngợi ca
Đất cha hỡi lòng con bỡ ngỡ
Cuộc đời nay được thấy Sư Thầy
Tượng Đức Phật, dài sen tỏa sáng
Cõi từ bi hướng thiện là đây
Khai kinh Phật lòng con thành kính
Hữu phước lành trăm sự bình yên
Nơi cõi Phật không gian yên tĩnh
Dạy chúng con đức độ lòng thiền
Là Phật tử cúng dường Tam bảo
Từ Lí - Trần, Lê - Nguyễn… đến nay
Người người nguyện tự tâm hướng đạo
Mỗi cây đời, mỗi khúc đắm say!
Trần Xuân Quế
2016.
Bài thơ Tình quê được rút trong tuyển tập Hương đất và người
TÌNH QUÊ
Ai say hoa thắm trên ngàn
Ai say ngọn sóng ngập tràn đai dương
Cho dù đi khắp muôn phương
Ta say ta đắm quê hương lạ thường
Tình quê dệt mối tơ vương
Suốt đời để nhớ để thương trong lòng
Yêu từng ngọn núi dòng sông
Yêu mùa hoa trái nhẫn lồng vườn quê
Người thân năm tháng đi về
Bâng khuâng nỗi nhớ, bộn bề niềm vui
Quê hương ơi! Đã bao ngày
Hoa xuân nở rộ vương đầy núi sông
Vẫn tà áo trắng sáng trong
Vẫn câu ca khúc trong lòng mẹ xưa
Quê hương đẹp cả bồn mùa
Còn đây nỗi ấm sớm trưa giấc nồng.
Trần Xuân Quế
2006 – 2010.
Nhân dịp khánh thành chùa Vĩnh Phúc Thầy giáo Trần Xuân Quế đã gửi tặng độc giả báo làng bài thơ mới có tự đề:
VĨNH PHÚC TỰ
Trả lại làng quê mái chùa xưa
Đã bao thế kỷ trải nắng mưa
Chiến tranh đổ nát nền còn móng
Trùng tu tạo dựng đẹp hơn xưa
Một thuở tiền nhân gieo phúc đức
Từ bi Phúc Tự dưỡng tâm linh
Đất tổ truyền lưu nền văn hiến
Nơi ấm tình thương đạo trường sinh
Chiều chiều chuông đỗ vọng ngân vang
Điệu nhạc lan xa thỉnh xóm làng
Như tiếng tri ân về quá khứ
Quê nhà mỹ lệ cảnh thanh sang
Sinh thủy trong veo nước giếng chùa
Long mạch thủy tụ tự ngàn xưa
Môi sinh nôi dưỡng bao thế hệ
Dẫu đất trời thừa nắng thiếu mưa
Gái tú trai thanh nét hào hoa
Vào Nam ra Bắc tít phương xa
Lòng luôn luôn nhớ chùa Phúc Tự
Địa chí lưu danh đời ngợi ca
Đất cha hỡi lòng con bỡ ngỡ
Cuộc đời nay được thấy Sư Thầy
Tượng Đức Phật, dài sen tỏa sáng
Cõi từ bi hướng thiện là đây
Khai kinh Phật lòng con thành kính
Hữu phước lành trăm sự bình yên
Nơi cõi Phật không gian yên tĩnh
Dạy chúng con đức độ lòng thiền
Là Phật tử cúng dường Tam bảo
Từ Lí - Trần, Lê - Nguyễn… đến nay
Người người nguyện tự tâm hướng đạo
Mỗi cây đời, mỗi khúc đắm say!
Trần Xuân Quế
2016.