Bài thơ Về quê

Giới thiệu bài thơ đầy tâm trạng của tác giả Lương Khắc Thảo trong một lần về thăm lại quê nhà Lệ Sơn


VỀ QUÊ
                                                                        
 
Chiều về đến bến Ngọa Cương
Đò ngang đã lỡ, tóc sương dãi dầu
Cảnh quê non nước một màu
Nắng kề trên đỉnh Đồng Khâu muộn màng
 
Đầu nguồn ráng đỏ mưa ngàn
Mây trôi, người cũng nhớ đàng hồi hương
Mạn thuyền sông nước thân thương
Chuông chiều Kinh Nhuận càng vương tơ lòng
 
Linh Giang muôn thuở xuôi dòng
Quê hương cánh võng, Cha ngâm chuyện Kiều
Chợ Vang, nay bến lỡ nhiều
Nhớ sao dáng mẹ những chiều thuở xưa
 
Tần ngần chưa biết về mô!
Khói sương nhuộm trắng, chân đưa lối về
Vô vườn nhìn cảnh mải mê
Nhìn nền đất cũ sầu về ngẩn ngơ
 
Càng nhìn càng lại thẫn thờ
Thương hàng cau đứng bơ vơ đã "còi"
Vườn hoang thiếu vắng người coi
Gửi bà hàng xóm nay bà cũng xa...
 
Ra đi nặng bước quê nhà
Thương cô hôm sớm tuổi già ai chăm
Mả mồ dầu dãi tháng năm
Còn ai ở lại, ngày rằm khói hương
 
Tổ Tiên ơi! Lòng vấn vương
Giáp năm lại đến nhớ thương con về
Xuống thuyền nghĩa nặng tình quê
Nồm lên man mác, Trăng về dõi theo.
 
Lệ Sơn, tháng 4/2001
                                       

Tác giả bài viết: Lương Khắc Thảo