Tôi và Anh

Giới thiệu bài thơ của tác giả Nguyễn Văn Giới, hiện là hiệu trưởng trường THPT Lê Quý Đôn, H. Chư Prông, Gia Lai
Lời ban biên tập: Trong quá trình chọn lọc sưu tầm những tư liệu hay, Ban biên tập đã phải dừng lại 1 lúc lâu khi đọc bài thơ của 1 tác giả rất quen thuộc với trang báo Làng, đó là vị hiệu trưởng yêu quê, thầy giáo Nguyễn Văn Giới. Tình cảm của anh dành cho trang báo Làng mênh mông như biển rộng, như muôn ngàn vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm.

Quê hương ơi ! nơi dấu lòng ta đó
Cũng có khi giận hờn mà quê vẫn tình quê...
Muối mặn gừng cay nơi gọi bước ta về.
Bao yêu dấu con gọi người là mẹ
Bởi thiếu quê con biết sẽ về đâu ?.
(Tác giả Ngọc_Lan làng Cao Lao Hạ)

Lời tác giả: Ban đầu tôi định đặt tên cho bài thơ này là “Thói đời” hay đại loại như vậy nhưng nghĩ lại nghe nặng nề quá, thiếu sự bao dung, sự cảm thông nên đặt là “Tôi và anh”. Ngẫm cho kỹ thì cuộc sống muôn màu muôn vẻ, mỗi người một số phận, một hoàn cảnh và mỗi người một tính... Suy nghĩ và hành xử trong cuộc sống vì vậy cũng không thể giống nhau. Cũng không nên áp đặt khiên cưỡng mà làm chi ?! Mong sao ai cũng sung sướng, hạnh phúc, thành đạt, đừng khổ như ngày xưa. Mong sao giữa dòng đời vất vã, gian nan ai cũng cố gắng để ngày nay tốt hơn ngày hôm qua, ngày mai hơn ngày hôm nay.
 
Tôi gặp anh trên con đường thành đạt
Béo trắng, hồn nhiên, phốp pháp
Anh nói cười, ca hát
Tự hào và khoe khoang.
.
Tôi cũng khoe với anh về - trang web làng
Những bài văn, bài thơ các bạn
Anh phẩy tay chán nản
Mình không quan tâm !

Tôi đọc cho anh nghe một đôi vần
(Để giới thiệu, để đánh thức
Một người đang mê ngủ
)
Anh chỉ ngáp dài mà không nói chi...

Tôi hỏi anh rằng có về quê ?
Anh cau mặt, mình bận nhiều việc quá
Và ưỡn ngực, xòe tay
Như khẳng định mình là ông chủ ...

Tôi không hề trách anh
Vì cuộc đời này vẫn thế
Mỗi nhà mỗi cảnh
Không thể đem ra so sánh !

Tôi cũng không giận anh
Dù đã đôi lần lẫn tránh
Khi bạn hỏi : quê đâu ?
Anh lại cúi đầu mà không nói !?

Tôi không có quyền kết tội một ai
Mà lòng chỉ thấy buồn
Mà bỗng thấm cô đơn
Mà chợt nghe trống vắng...

 

Tác giả bài viết: Nguyễn Văn Giới