Thơ say

Giới thiệu chùm thơ Say của bạn Trang Thái Hà, phóng viên báo Quân đội nhân dân

Đôi nét về tác giả:

Họ và tên: Nguyễn Thị Trang
Bút danh: Trang Thái Hà
Hiện là phóng viên báo QĐND


Tác giả tự giới thiệu về bản thân:
Có chút điên của Xuân Diệu. Phút bay bổng, phiêu diêu của Tản Đà. Đậm đà lối chơi ngông của Nguyễn Tuân. Chất hiện thực phê phán của Vũ Trọng Phụng. Đa nghi như Tào Tháo, tỉnh táo như Khổng Minh, dụng binh như Tôn Tử.

Xuất xứ của chùm thơ say:
Nếu không có gì trở ngại, Trang Thái Hà sẽ trở lại Làng Lệ Sơn qua những tác phẩm mới, nên mục thông tin chi tiết về tác giả cũng như xuất xứ của chùm thơ xin phép thông tin vào thời điểm thích hợp. Hôm nay BBT xin trân trọng giới thiệu đến quý độc giả chùm thơ "Say" như là lời chào của Trang Thái Hà gửi đến bà con Lệ Sơn.


Khà với đầy vơi
 
Khà một tiếng
Đời qua chưa nhỉ?
Anh rất xa
Em quá dại khờ
Rượu rất đầy
Em tiếc giọt tràn 
Một lần thôi
Cúi đầu ừ nhỉ
Chỉ mình em
Khà với đầy vơi.
 
Chén ly bôi
 
Rót nữa đi em!
Có chút đắng ngọt tê đầu lưỡi
Anh đắm đuối nhìn em trong đáy cốc
Ánh lửa tình thiêu cháy ruột gan
Cạn hết ly này thôi em nhé? 
Em rót phấn hương thay thuốc độc
Anh dốc men say gạn nắng tàn
Thôi cứ mặc môi nhạt lòng va vấp
Hoa hết thơm rồi rượu hết cay.
 
Đôi tay nhân gian
 
Tôi đem trái đất cất thành rượu
Lại lấy càn khôn luyện thành mồi
Ước gì tìm lại người tri kỉ
Đưa rượu hội hồi túy lúy chơi
Giá cứ như ngày xưa ấy nhỉ?
Uống cạn trần gian thói đa đoan
Gian nan lắm nẻo đời phiêu bạt
Ngọt nhạt chi đời lắm thị phi
“Chí” ơi say được thì say mãi
Tỉnh lại làm chi uổng xị đời...
 
Ta lại say dại khờ
 
Đã bao lần
Thiên hạ dạy ta say
Ta nợ vay
Khất vần thơ dang dở
Đời rất nông
Sông nỡ cạn nhân gian
Ta bất cần
Mặc gió mưa vần vũ
Em thẫn thờ
Mộng hồng trần thở than
Ta nhởn nhơ
Trăng buông mành dan díu
Em ngát hương
Nhạt theo nét mực mờ
Ta dại khờ
Chuốc mãi men cay đắng
Em lắng sâu
Mảnh chai nhàu tê tái
Cứa nát tim anh
Tứa máu suốt dặm dài...
 
Giải khát

Rồi một ngày cái nắp cũng ra đi 
May mắn quá cái chai còn ở lại". 
Đời sinh lắm nẻo say thêm tỉnh
Khôn ngoan phải cạn ly dại khờ
Thôi thì lại cạn ngấm cho say
Gom góp hơi men trả nợ đời
Thời thế thế thời thời là thế
Giải khát thôi mà, có chi mô.

Tác giả bài viết: Trang Thái Hà