Bài thơ Tiếng con chim gáy

Xa quê tóc đã pha sương Tiếng con chim gáy vấn vương suốt đời!
 TIẾNG CON CHIM GÁY

Chim gù vẳng tiếng ban trưa 
Nhớ ơi là nhớ tuổi thơ quê nhà 
Nhớ tiếng mẹ mãi rầy la 
Mê con chim gáy vườn xa vườn gần 
Lấm lem quần cụt chân trần 
Quên ăn trốn học tảo tần tiếng chim 
Tiếng gù lăn lóc con tim 
Tiếng gáy bổ nhịp bạn tình nơi nao 
Tiếng trầm hờ hững sơ giao 
Lâng lâng đập cánh tầng cao gọi đàn 
Ôm lồng  ve vuốt tre nan 
Tròn xoe mắt đỏ mê man cổ cườm 
Xa quê tóc đã pha sương 
Tiếng con chim gáy vấn vương suốt đời! 

Tác giả. Nguyễn Văn Thuận




BÀI THƠ VỀ TƯỚNG CU

Điểm dặt mắt nhỏ, mỏ xoắn chữ đinh
Khít cánh tròn mình, cườm cao ré nhỏ
Phấn không tô mà rõ, mực không điểm thành hàng
Cất tiếng gáy vẻ vang, thả tiếng cù lai láng.
Nhìn xem cái dáng nhất cho nhỏ, nhì cho to.
Chân thấp như rùa không hay tung phá.
Lông tròn vảy cá, ăn nước cù dai
Cườm đóng tận tai, xen, lèo, lặp, lợ.
Con mắt cho nhỏ, khóe đỏ mà mành
Nó gáy liền canh không hay giảng bỏ.
Tướng đành có đó phải chủ cho quen.
Chơi mới nổi liền liền, xét xem mọi nội.
Tướng đành có nói hở mép nhạy sào
Treo thấp treo cao, treo liền vội bắt.
Khóe từ con mắt ra đến lỗ miệng.
Lông đen lồm xồm cù không mới mạnh.
Bắt ra trong cánh, lông đen màu xanh.
Cu cũ đã rành, mê man phải lại.
Được như tướng ấy mới thật cu lồng
Nuôi nó mới khỏi mất công


Tác giả. Lưu truyền

Tác giả bài viết: Thái Tiệp