Bài thơ cảm động của người Mẹ già gửi người con nơi xa

Một bài thơ cảm động của thầy giáo Lưu chắp bút nói hộ những nỗi niềm của người Mẹ già ( Mệ Ân) ở thôn Phúc Tự gửi gia đình chú Ân ở Thái Nguyên lúc còn khỏe mạnh. Bài thơ do anh Nguyễn Thanh Lâm sưu tầm và trân trọng giới thiệu tới quý bà con.
Lời dẫn Nguyễn Thanh Lâm:  Mệ Ân ở thôn Phúc Tự, mệ chỉ có một người con duy nhất là chú Ân nhưng lại ở mãi tận Thái Nguyên. Mặc dù nhớ con, nhớ cháu mệ vẫn gắn bó với ngôi nhà nhỏ và mảnh vườn thân thương của mình cho đến khi nhắm mắt xuôi tay. Nỗi lòng của mệ hằng ngày thổ lộ với người cháu ngoại là thầy giáo Lê Lưu (nay cũng đã 80 tuổi). Bằng tài năng của mình, thầy Lưu đã thể hiện thành công tình cảm, tấm lòng của người mẹ già nhớ đứa con xa thành bài thơ xúc động giải mã được phần nào những ẩn khúc sâu xa trong lòng của mệ Ân nói riêng và cả những người mẹ Lệ sơn nói chung. Qua đó cho chúng ta hiểu nỗi lòng của các mệ, vì sao thương cháu nhớ con nhưng vẫn không thể ra ở nơi chốn thị thành được. Có lẽ vì cái Hồn Quê Lệ sơn đã gắn bó cả cuộc đời của các mệ. Xin trân trọng giới thiệu bài thơ của thầy Lưu với bạn đọc, và kính cẩn thắp nén nhang tưởng nhớ đến mệ Ân.

 
TẤM LÒNG MẸ GIÀ GỬI CON XA
Tác giả: Thầy Lê Lưu - Thôn Phúc Tự
 (Kính tặng gia đình chú Ân - Thái Nguyên)


Hôm nay mẹ ở quê ta
Được tin con báo xây nhà vừa xong
Mẹ vui phấn khởi trong lòng
Thương con nhưng chỉ thương thầm thế thôi
Tuổi già sức yếu lắm rồi
Chỉ ghi trên giấy vài lời mừng con
Mừng nhà mới vui tươi rộng rãi
Mừng vợ chồng mạnh khỏe ấm êm
Mừng cho 3 cháu lớn lên
Học hành tấn tới, rèn nên đức tài
Nói đến mẹ ở nơi đất Lệ
Tuổi càng cao sức khỏe càng non
Trong lòng thương cháu nhớ con
Cũng đành phải chịu núi non điệp trùng
Ngày đôi bận mẹ cùng đỏ lửa
Vẫn cháo cơm hai bữa đàng hoàng
Khi vui nhỏ cỏ quét đàng
Khi buồn chống gậy lang thang các nhà
Khi người khỏe chăm hoa phượng đỏ
Ngắm phong lan lấp ló trước nhà
Cũng có khi đàn hát thơ ca
Cho khuây khỏa kẻo nhớ đàn cháu nhỏ
Cũng có lúc bón phân làm cỏ
Khóm cà chua dưa chuột dái dê
Cũng có khi bất tỉnh mân mê
Bụng thì đói nhưng cơm chẳng nấu
Sơ ôông Quýt bảo : “tuổi già trăm cái xấu”
Thật đúng rồi như vậy con ơi
Nếu khỏe người ai chẳng muốn đi chơi
Cho thỏa dạ trước khi về 9 suối
Không phải vì vườn cam bụi chuối
Chẳng phải vì gà vịt gì đâu
Chỉ một điều cá tính khắc sâu
Muốn sống cảnh Tự do – Độc lập
Thích sống chốn nông thôn mộc mạc
Quen cựa nhà không khóa không then
Mái lá tro trên kín dưới lành
Được chòm xóm vào ra vui vẻ
Lúc đêm hôm tối đèn tắt lửa
Được bà con gần gũi hỏi han
Đi lại vui chơi trò chuyện sổ sang
Cái vui ấy ít nơi nào sánh được
Chốn thành thị mẹ không mơ ước
Chắc e rằng còn kém nông thôn
Mối liên bang nghĩa xóm tình làng
Mẹ ghi nhớ lòng không phai nhạt
Mấy vần thơ tỏ lời tâm huyết
Thông cảm nhiều cho mẹ được vui
Để yên tâm mẹ sống nơi đây
Con thương mẹ năng đi về thăm viếng.

Tác giả bài viết: Nguyễn Thanh Lâm (sưu tầm)