Xin đừng rủ rê

Giới thiệu bài thơ của chị Trần Thị Liên, thay mặt O HH gửi tới những độc giả quan tâm đến câu chuyện tình từ bài thơ Gửi em cô gái Cao Lao của tác giả Lương Duy Thắng
Lời dẫn của BBT:  LLS.NET vừa nhận thêm được một bài viết mới đến từ những người trong cuộc qua câu chuyện tình dang dở giữa cô HH và anh Lương Duy Thắng. Bài viết cung cấp thêm nhiều dữ kiện, nhiều yếu tố mới li kỳ, hấp dẫn và không kém phần kịch tính. Do bài viết có nhiều thông tin cần sự xác nhận cho phép, nên LLS.NET đang làm thủ tục xin ý kiến tác giả, các nhân vật liên quan trước khi đăng công khai để hầu chuyện cùng bà con. Trong lúc chờ đợi kết quả phản hồi, BBT tạm giới thiệu bài thơ của chị Trần Thị Liên, thay mặt O HH gửi những dòng tâm sự qua bài thơ "Xin đừng rủ rê"

Các bài viết liên quan đã đăng:
1. Gửi em cô gái Cao Lao
2. Mời em về thăm quê anh

3. Thư gửi bạn đọc lời bình bài thơ “Gửi em, cô gái Cao Lao“
4. Câu chuyện đằng sau bài thơ "Gửi em, cô gái Cao Lao"
5. Diễn biến mới nhất từ bài thơ "Gửi em cô gái Cao Lao"
6.Từ "Gửi em Cô gái Cao Lao" đến bài thơ "Em hãy về đi"
 

XIN ĐỪNG RỦ RÊ

Bây giò em đã có chồng
Xin Anh đừng nói mà lòng em đau
Tình anh xin hẹn kiếp sau
Một thời mơ ước có nhau qua rồi
Mẹ em đã gả em rồi
Chân trời góc bể lên đồi cũng theo
Tổ em dốc đá cheo leo
Chiều nghe chim hót dốc đèo vọng vang
Róc rách tiếng suối tình tang
Khác nào như những tiếng đàn ngân nga
Hoa mơ hoa mận la đà
Ôi như lạc giữa tiên sa cuộc đời
Chỉ nhớ tiếng mẹ ru hời
Lời mẹ vẫn nhắc một đời thuỷ chung
Giờ đây chữ hiếu đi cùng
Một đời em nguyện sống cùng chồng em
Bán than tuy phải nhọ nhem
Nhưng anh ấy vẫn yêu em suốt đời
Món rặt rặt ngon nhất đời
Lá chanh ướp nướng không lời nào chê
Xin anh đừng có rủ rê
Để em trọn nghĩa phu thê cùng chồng

Ký tên
Sen Trắng

 

Tác giả bài viết: Trần Thị Liên