Mùa xuân quê hương, mùa xuân kết nối yêu thương

Có những tháng ngày khiến con tim ta trẻ lại, có những tháng ngày khiến môi tỏa sáng nụ cười và ánh mắt hân hoan. Đó là những ngày mùa xuân mới đang về.
Bài viết cùng tác giả đã đăng:
1.
Đường về quê ngoại

Có những tháng ngày khiến con tim ta trẻ lại, có những tháng ngày khiến môi tỏa sáng nụ cười và ánh mắt hân hoan. Đó là những ngày mùa xuân mới đang về.

“Rồi dập dìu mùa xuân theo én về, mùa bình thường mùa vui nay đã về, mùa xuân mơ ước ấy đang đến…”

Đất trời đang chuyển mình với biết bao đổi thay, một năm sắp kết thúc trọn vẹn. Một vòng quay mới lại về rộn ràng, náo nức, mê say… như một vũ khúc nhịp nhàng, điệu đàng đang uốn mình xoay gót.

Trong khoảng khắc giao mùa, người ta cảm nhận rõ rệt từng bước đi của thời gian, chúng ta hãy tự lắng mình hơn nữa, chậm rãi nghe âm thanh ngân vang từ cuộc sống, hãy chậm hơn nữa để ngắm nhìn đàn én liệng chao nghiêng, để ngắm màu hoa xuân đang tràn về trên bãi bờ xanh biếc, trên những cánh đồng màu mỡ phì nhiêu đang láng mướt lên màu xanh của sức sống quê hương.

 

Dòng đời hối hả trôi đi, chúng ta đã bao giờ chậm lại để thấy mình không vội vàng, đủ rung cảm trước một thoáng gió, một gợn mây, đủ để nghe một tiếng chim kêu, để nhìn một nhành hoa nở, hay nhìn những cảnh tượng nên thơ của sông núi quê hương… Ta tự nhủ mình phải biết yêu thương nhiều hơn, trao đi chân thành mà không mong nhận lại, chỉ mong niềm vui trong tim ta sống mãi, giữa lo toan bộn bề vẫn hạnh phúc bình yên…

Mùa xuân ơi, người ta bảo em đa tình lắm, vậy mà ta vẫn cứ mãi yêu em! Em về mang ánh nắng ngọt ngào, không gắt chói, không u huyền, chỉ dịu nhẹ, ấm áp mà làm say lòng người. Em tô điểm cho cuộc sống rực rỡ sắc màu, em về khiến sự sống vạn vật thức dậy sau những ngày đông tẻ nhạt, lạnh ngắt, cô đơn.

Mùa xuân ơi, em lại về để ta tiếc tuổi trẻ không trường tồn vĩnh cửu, trái tim này ta sẽ dành tặng cho em đến nhịp đập cuối cùng khi nó đã ngừng rung động và thôi không còn xao xuyến. Thú vị biết bao khi ta làm được những điều ta thích, những gì ta mơ.

Có người ví cuộc đời như một giấc mơ, ai cũng thích cuộc đời mình là một giấc mơ đẹp, vậy phải sống cho đẹp, phải giữ mùa xuân vĩnh cửu trong tâm hồn. Tất cả rồi sẽ về cát bụi, chỉ có vẻ đẹp trong hồn người mới sống mãi với thời gian.

Đời người hữu hạn, chẳng biết mình đi trên đường đời còn được bao lâu nữa, chỉ biết rằng hãy mê say đến mỗi phút giây, hãy bỏ xa những trăn trở, nhọc nhằn, những tất tả ngược xuôi cho một năm cũ đi qua cùng đón chào xuân mới.

Mùa xuân bất tận đã về trên từng nẻo đường góc phố, từng bến nước bờ tre. Những cơn gió mơn man mang hơi lạnh của mùa đông còn rớt lại, những sắc xanh lại tràn về trên khắp ruộng đồng bờ bãi, để những người yêu quê mình ngắm mãi, yêu đến cả đời vậy mà nhìn lại vẫn không chán bao giờ!

Con người cùng chạy đua với thời gian bởi thời gian là không chờ đợi. Một năm, mười năm, hai mươi năm sau; bao nhiêu người ta đã gặp, đã quen, đã mến yêu; bao vùng đất đã đi qua để lại dấu chân ta và bao kỉ niệm!

Mùa xuân, mùa của tình yêu và hạnh phúc, mùa của những cơn mưa mát dịu, ngọt lành. Hãy cùng nhau đón ánh sáng rực rỡ tươi vui của một mùa xuân mới. Xuân về kết nối những yêu thương.

 

 
Ta ao ước mọi cuộc đời, mọi con người đều sống đẹp, đẹp cho mình và đẹp với nhau, như ánh nắng mùa xuân dịu êm trên bầu trời năm mới!

Bố trạch Xuân 2018

 

Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Ánh Tuyết