Về quê đi

Giới thiệu bài thơ "Về quê đi" của tác giả Trần Đức Hoài, hiệu trưởng Trường Tiểu học Lạc Tánh 1, huyện Tánh Linh, tỉnh Bình Thuận.
Về đi mà thấy Lệ Sơn
Bựa ni nó đẹp, đẹp hơn mọi hồi.
Về quê để thấy bồi hồi
Về đi để thấy đứng ngồi không yên.
Về quê để thấy mẹ hiền.
Da mồi tóc bạc như bà tiên xưa.

Về quê để thấy ngày xưa
Một thời cơ cực nắng mưa nhọc nhằn.
Về đi để thấy dòng Gianh
Lững lờ, nhẫn nại uốn quanh xóm làng.
Về mà thấy điện sáng choang
Về đi mà thấy chợ Vang bây giờ.

Về quê mà thấy thẫn thờ.
Bóng hình người ấy bây giờ ở đâu?
Về đi mà thấy nhịp cầu
Bên ni, bên nớ một đầu Lệ Sơn.
Về quê để thấy lớn khôn
Bê tông, đường nhựa khắp thôn khắp làng.

Về mà thăm họ thăm hàng
Về mà ăn tết với làng cho vui.
Về quê để thấy bùi ngùi
Về quê để thấy ngọt bùi quê hương
Về đi cho đỡ nhớ thương
Gác lại công việc tha hương xứ người
Về đi nở hết nụ cười
Cho trăng sao biết có người chờ ta.

Về mà thăm mẹ thăm cha
Mùa xuân không níu tuổi già được đâu.
Về quê cho mẹ bớt sầu
Về ăn nồi thịt kho tầu bánh chưng
Chè xanh với nhát mứt gừng
Về quê để thấy mẹ mừng mẹ vui.
Về đi ! về đi!

Tác giả bài viết: Trần Đức Hoài