Bài thơ gửi một người con gái quyền quý nhưng bất hạnh

Có một độc giả xin giấu tên nhờ trang báo làng gửi bài thơ thay lời muốn nói tới một cô gái quyền quý nhưng bất hạnh.
Lời Ban biên tập: Có một người con trai Lệ Sơn gửi bài thơ tới một người con gái  “xinh đẹp, quyền quý nhưng vô cùng bất hạnh. Người con gái ấy mang trong lòng nhiều nỗi niềm đau đớn, nhất là mỗi độ tháng 7 về. Bởi tháng 7 đã trở thành cái mốc thời gian của những tủi hờn...”.  Dẫu hôm nay làng Lệ Sơn đã có cầu bắc qua sông Gianh thì vẫn mong những nhịp cầu tình không đứt gãy để ai đó không đớn đau bởi chia ly khi tháng 7 về.
 


Nguyện khúc mùa thu
Tác giả: PHTL

Em nguyện mãi cho Thu đừng đến nữa
Sợ lắm rồi tầm tã những hợp tan
Lệ đã khô theo châu đỗ ngàn hàng
Tim đã rạn những vết hằn dang dở

Nên em nguyện cho Thu đừng đến nữa
Và cố ngăn thôi lá đổ muôn chiều
Rã rích chi bao đêm vắng tịch liêu
Em muốn xóa những vẹo xiêu ngày tháng

Thu đến chỉ mang nỗi niềm lai láng
Ngoài hiên kia vạn cổ gọi sầu ai
Sướt mướt nghìn vang cho suốt đêm dài
Em đã dứt nỗi niềm xưa ở lại

Em đã nguyện cho Thu xa mãi mãi
Người xưa ơi đừng hát khúc Ngưu Lang
Lặng lẽ dùm em những mái lá vàng
Rung nhè nhè dẫu đã hờn giá buốt

Cho em nguyện một mùa Thu trong suốt
Như cõi lòng em đã cố tịch liêu
Xin hãy rơi rơi, rơi vạt nắng chiều

Tác giả bài viết: Xin giấu tên thật, lấy bí danh PHTL