Bài thơ Khi đời vắng mẹ
- Chủ nhật - 30/03/2014 09:00
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
"..Yên ắng nhà xưa không tiếng Mẹ. Trời nhạt , đất nhòa , con chơi vơi ..." Bài thơ đượm 1 nỗi nhớ da diết về mẹ của tác giả Trần Đức Hường
KHI ĐỜI VẮNG MẸ
Nỗi nhớ ùa về , Mẹ ! Mẹ ơi !
Tim con nấc nghẹn thốt nên lời
Đời có muôn vui nhưng vắng Mẹ
Ruột thắt , lòng đau , nước mắt rơi…
*
* *
Giá đó chỉ là trốn tìm thôi
Như những trò chơi thuở thiếu thời
Cuối buổi Mẹ về , con lại gặp
Hạnh phúc đoàn viên tuyệt tuyệt vời !
*
* *
Con vẫn trông xa tận cuối trời
Dõi tìm dáng Mẹ khắp muôn nơi
Mẹ ở đâu rồi sau hương khói ?
Nước mắt dâng trào , rơi lại rơi…
*
* *
Nhớ Mẹ ầu ơ khúc đưa nôi
Vách khuya in đậm bóng Mẹ ngồi
Con ước Mẹ về dù giây lát
Cho chút riêng lòng được thảnh thơi
*
* *
Khắc khoải sầu thương thật khó nguôi
Bởi chưng nhân thế vắng Mẹ rồi
Dẫu hình bóng Mẹ tràn tâm tưởng
Hai ngả âm dương vẫn rạch ròi
*
* *
Xa xót lòng con , Mẹ ! Mẹ ơi !
Thế gian xuôi chảy một dòng đời
Yên ắng nhà xưa không tiếng Mẹ
Trời nhạt , đất nhòa , con chơi vơi !
Nhân ngày giỗ Mẹ
Tháng 3 - 2014